Nước mắt cô rơi xuống gương mặt anh . Trịnh Vũ Kình , anh thật tốt ...
°°°
Sau vụ phỏng nặng , Trịnh Vũ Kình phải nằm viện để liều trị . Mỗi ngày cô đều tới đem cơm cho anh .
" Thực ra em không cần mỗi ngày đều tới đâu . "
Hạ Tử Ngôn vừa đút anh ăn vừa nói :" Em đang cố gắng làm bổn phận của một người bạn gái hiền thục , dịu dàng . "
Trịnh Vũ Kình phì cười , hưởng thụ sự chăm sóc của cô . Lúc cô chuẩn bị về trường , anh đột nhiêm nắm chặt bàn tay cô lại .
" Tối nay , em tới ngủ với anh nhé ? "
Thấy mặt cô trở nên tái méc , anh lắc đầu mỉm cười :" Yên tâm , ngày đầu tiên quý giá như vậy , anh nhất định sẽ đợi đến đêm kết hôn . "
Hạ Tử Ngôn sững người , rút tay khỏi tay anh , trở về trường .
Trường cô là Sydney , là trường nổi tiếng tại Úc . Chuyên ngành của cô là khoa ngoại thương . Hôm nay giáo sư dạy cách xử lý vết thương ở mắt . Ai nấy đều bận rộn thực hành chỉ mình cô mơ màng nhìn ra cửa sổ .
Đêm đầu tiên ư ... ?
Sao cô có thể quên mình đã không còn sự trong trắng chứ ? Liệu anh ấy có bỏ rơi cô không ? Có chê bai cô không ? Có rời xa cô không ? Trong lòng dâng lên bao câu hỏi nếu như ...
Tối đến , Hạ Tử Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968478/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.