Cuối cùng , người cô yêu là ai ?
" Trong lòng mỗi người chúng ta đều có một vết thương, như một bí mật không thể đụng đến, không thể phơi bày, cũng không thể nói ra với ai…Chỉ mỗi khi đêm xuống, khi chúng ta cùng cực đến yếu lòng, mới không tự chủ được mà thốt ra cái tên ấy. Nhưng rồi cũng được gì đâu . Sau cùng vẫn chỉ là chờ đợi và thất vọng. "
" Ting " Điện thoại trong túi rung lên cắt đứt suy nghĩ của cô .
" Ngủ ngon ! " Nhìn tin nhắn của Trịnh Vũ Kình , cô mỉm cười tắt đèn đi vào giấc ngủ .
Phó Tử Hiên đứng trước cửa phòng cô , không có dũng khí gõ cửa , giơ lên rồi buông xuống :" Ngủ ngon , anh yêu em "
Cảm nhận được có người bước đến gần , vẻ mặt dịu dàng ấy biến mất thay vào là gương mặt lạnh lùng .
" Anh đứng đây làm gì ? " Du Khả Uyên đi tới dìu anh vào trong phòng .
" Anh yêu Ngôn Ngôn , cớ sao không nói ? "
Phó Tử Hiên thoáng bỡ ngỡ , cười khổ :" Bởi vì người em ấy yêu không phải tôi . "
Du Khả Uyên nhìn anh , bàn tay dịu dàng xoa bụng mình . Từ lúc có thai , Cô bắt đầu cảm thấy tiền bạc , danh lợi không quan trọng .
Điều cô cần nhất bây giờ là " Hạnh phúc " . Nhưng Phó Tử Hiên không cho được cô , bởi vì người anh ấy yêu không phải cô ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968468/chuong-22.html