Lệ rơi , anh có thể dùng ống tay áo lau chúng đi . Nhưng anh phải làm thế nào để lau đi những giọt máu đang rỉ trong tim ... ?
Bạch Tiểu Mễ .
Trịnh Vũ Kình cùng Hạ Tử Ngôn đứng trước bãi biển , những cơn gió thổi ào ào khiến cô lạnh run người . Hai người nhìn về hướng hai nhân viên lặng biển , họ mệt mỏi lắc đầu .
Đã hai ngày rồi , hai ngày rồi .
Hạ Tử Ngôn thất vọng đứng nhìn những dòng biển , nếu như trên đời có thần nước , thần biển thì xin hãy phù hộ cho Tiểu Mễ , phù hộ cho cậu ấy bình an vô sự .
" Đã năm giờ rồi , chúng ta về thôi . "
Trịnh Vũ Kình lái xe đưa cô về nhà , trên đường không ai nói một lời , chỉ có sự lặng im .
Chiếc xe màu đen hòa nhập trên con đường cao tốc , ánh mắt dừng ở giấy dán " Tìm người " trên những vết tường .
" Em nhớ ăn một chút đồ sau đó lên giường nghỉ ngơi , biết không ? "
Hạ Tử Ngôn mỉm cười gật đầu :'' Anh cũng vậy . "
Trịnh Vũ Kình lái xe chạy trong vô hướng , anh không biết mình về đâu , đi nơi nào . Anh mệt mỏi gục đầu xuống vô lăng , cầm lấy chiếc điện thoại của Tiểu Mễ , có nên gọi cho bác gái không ?
Anh vào bộ sưu tầm hình ảnh , nhìn người con gái mỉm cười ngọt ngào trong hình , vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968451/chuong-31.html