Bạch Tiểu Mễ đi tản bộ trong thôn , hưởng thụ ánh mặt trời sáng sớm với bầu không khí trong lành .
" Chào buổi sáng . "
" Chào buổi sáng . "
" Con dậy sớm thế , sức khỏe còn yếu đấy . "
Cô mỉm cười đáp lại từng người , đi ngang qua chợ hửi thấy mùi bánh bao thơm ngon , bụng liền kêu ào ào .
" Lấy con một bánh bao ... à không . " Chết tiệt , cô quên mình không có tiền .
Dì ấy tinh mắt hiểu được suy nghĩ của cô :" Cháu là cô gái được tiểu Vũ cứu ấy mà , cháu ăn nhân gì để dì mời cháu . "
Cô ngại ngùng cảm ơn , vừa ăn vừa suy nghĩ làm sao kiếm việc làm ở đây . Đột nhiên sững người lại , không lẽ phải ở nhờ nhà người ta sao ?
Chỉ vài phút thì về tới nhà , Bạch Tiểu Mễ vừa bước vào liền ngửi thấy mùi thơm của cháo .
" Cô đi đâu về thế ? "
Lãnh Thiên Vũ mặc trên người bộ áo thun , múc cháo ra hai chén để trên bàn .
" Đi tản bộ . "
Anh đi vào bếp pha chế nước chấm , chuẩn bị các nước trà . Bạch Tiểu Mễ gục đầu xuống bàn , mái tóc theo đó buông xõa xuống trông rất đáng yêu .
" Tôi muốn kiếm việc làm nhưng mấy nghề thủ công ở đây , tôi không biết . "
Lãnh Thiên Vũ bất ngờ nhìn cô , thốt lên :" Cô không về thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968442/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.