CHƯƠNG 188
Nhưng vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ chuyện Tiểu Bảo theo họ của Chúc Yên.
Nếu như ba cậu bé họ Hứa thật, người bình thường đặt tên cho con hẳn nên là Hứa Chúc mới đúng.
Nhưng, khi Tiểu Bảo nghe thấy chữ “ba”, đầu tiên là nhìn Chúc Yên, sau đó lại nhìn Chúc Cương, cuối cùng gục đầu xuống: “Không phải.”
“Đúng, không phải, Tiểu Bảo chỉ có mẹ, không có ba.” Chúc Cương bên cạnh lập tức rống lên.
Tô Nhược Hân nghe vậy thì hiểu rồi, ba của Tiểu Bảo hoặc là tên khốn kiếp, hoặc là đã không còn.
Nghĩ đến đây, không khỏi cảm thấy đau lòng Tiểu Bảo: “Hứa Hứa đừng sợ, rất nhanh là mẹ em có thể tỉnh lại rồi.”
Đôi mắt to đong đầy nước mắt của cậu bé lập tức sáng lên: “Thật sao?”
“Thật.” Tô Nhược Hân nói rồi thoáng nhìn Chúc Yên , sau đó cười nói với Chúc Hứa: “Chúng ta cùng nhau đếm ngược từ mười, đếm xong là mẹ em có thể tỉnh rồi.”
“Dạ, bắt đầu, mười… chín… tám…”
“Mười… chín… tám…” Tô Nhược Hân cũng cùng đếm ngược với Chúc Hứa.
Chúc Hứa thì vừa đếm vừa nhìn chằm chằm Chúc Yên, khi đếm đến “ba”, giọng nói của cậu bé trở nên run rẩy.
Bởi vì, Chúc Yên vẫn nằm im không nhúc nhích trên mặt đất.
Hô xong “một”, Chúc Hứa quay đầu nhìn Tô Nhược Hân: “Chị Tô, sao mẹ em vẫn chưa tỉnh?”
“Em nhìn lại đi.” Tô Nhược Hân cười, ánh mắt cũng nhìn về phía Chúc Yên.
Chúc Hứa lập tức quay đầu nhìn sang, vô cùng kỳ diệu, Chúc Yên nằm trên mặt đất thật sự mở mắt ra, đầu tiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358897/chuong-188.html