CHƯƠNG 187
Trông thấy giọt thuốc cuối cùng rơi vào trong miệng Chúc Yên , Tô Nhược Hân thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng ngồi lên giường, vỗ vỗ ngực: “Vẫn may, vẫn may, chậm một chút nữa là chị ấy xong rồi.”
“Hừ, rõ ràng vẫn chưa tỉnh, cô đừng nói như xong xuôi cả rồi.” Chúc Cương vẫn chưa tin mà trừng mắt nhìn Tô Nhược Hân.
Nhưng Tô Nhược Hân dứt khoát không để ý đến.
Dù sao, mục đích của cô là chỉ cần Chúc Yên uống xong thuốc cô mang đến là được rồi.
Đó là cô tự mình đến tiệm thuốc bốc.
Nhưng chỉ bốc hai thang thuốc.
Bởi vì, tất cả những gì liên quan đến triệu chứng bệnh của Chúc Yên trong đầu cô đều là từ ngày nhìn thấy Chúc Yên bên bờ biển.
Nhưng đơn thuốc là mới thông qua ngọc của Hạ Thiên Tường kê ra vào mấy ngày nay.
Từ lúc biết triệu chứng bệnh của Chúc Yên đến khi kê đơn thuốc cách nhau mấy ngày.
Nhưng vừa rồi khi nhìn thấy Chúc Yên, cô phát hiện triệu chứng bệnh của Chúc Yên lại nặng hơn rồi.
Cho nên, bây giờ đơn thuốc này của cô chỉ có thể làm giảm triệu chứng bệnh cho Chúc Yên, cũng không thể chữa tận gốc.
Cho nên, tiếp sau đây hơi phiền phức.
Nhưng cũng may hôm nay cô đến kịp, có thể bảo vệ tính mạng cho Chúc Yên.
Sau đó chỉ cần kê lại thuốc cho Chúc Yên, nghiêm túc điều trị một khoảng thời gian là có thể khỏi rồi.
Bệnh này của Chúc Yên có thể nói là bệnh nguy kịch, đều nói bệnh tới như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ, Chúc Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358896/chuong-187.html