“Tôi no rồi, Hạ Thiên Tường, tôi đi đây.” Một bàn đầy thức ăn ngon, thậm chí có cả loại bánh bao mà Tô Nhược Hân thích ăn nhất nhưng cũng không thể nào kích thích được sự thèm ăn của cô vào lúc này. 
Tô Nhược Hân lặng lẽ bước vào thang máy, ngay giây phút cô đang định bấm nút đóng cửa thì Hạ Thiên Tường cũng bước vào theo. 
Hơn nữa còn đứng bên cạnh Tô Nhược Hân. 
Chiều cao 1m9 của anh hoàn toàn che lấp đi dáng vẻ nhỏ nhắn của Tô Nhược Hân. 
Cửa thang máy từ từ đóng lại. 
Tấm gương trên vách thang máy phản chiếu hai bóng hình một cao một thấp đang đứng kề vai nhau. 
Hình ảnh đó khiến Tô Nhược Hân theo bản năng lách người sang một bên, cô cũng không biết lý do vì sao, nhưng nếu không làm vậy thì cô sẽ cảm thấy khó thở khi đứng quá gần Hạ Thiên Tường. 
Vậy mà khi cô mới vừa bước sang một bước thì Hạ Thiên Tường cũng bước theo một bước giống như hình với bóng của cô, ngay sau đó bọn họ vẫn kề vai sát bên nhau như cũ. 
Tô Nhược Hân mím môi, đứng im không động đậy: "Hạ Thiên Tường, anh biết quần áo của tôi có giá 1.08 tỷ từ lúc nào?" 
Người đàn ông này rõ ràng vừa mới tỉnh dậy, làm sao lại biết nhiều chuyện lúc anh hôn mê bất tỉnh như vậy chứ, vấn đề này có chút kỳ quái. 
"Đồ do chính tay tôi mua, đương nhiên phải biết chứ." 
“Anh mua?” Tô Nhược Hân quay phắt người lại, người đàn ông này đang nói đùa gì đấy, cô mới vừa nhận được bộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358750/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.