Chương trước
Chương sau
Chương 1345

“Đúng, tốt nhất là lọ trong suốt có nắp.”

“Được, bây giờ anh đi chuẩn bị luôn.”

“Đợi đã.” Thấy Hạ Thiên Tường quay người rời đi, Tô Nhược Hân lại gọi lại.

“Hả?” Hạ Thiên Tường đứng lại, hơi lo lắng sốt ruột.

Tô Nhược Hân biết anh đang lo lắng cho Lục Diễm Chỉ, chỉ đành nói trước: “Bà ta sẽ không sao.

đâu.”

“Ừm, có em ở đây thì sẽ không có chuyện gì.” Nói xong Hạ Thiên Tường nhìn Tô Nhược Hân với vẻ khó hiểu, cô gọi anh lại không phải chỉ để nói với anh câu này thôi chứ?

Sau đó Tô Nhược Hân đã cho anh câu trả lời: “Chuẩn bị hai cái.”

“Hai cái?” Hạ Thiên Tường ngạc nhiên nhìn Lục Diễm Chị, lại bắt đầu lo lắng.

“Trong đầu chủ tịch Lục chỉ có một.” Tô Nhược Hân lập tức đoán được suy nghĩ của Hạ Thiên Tường, cô nói với vẻ kiên định.

Hạ Thiên Tường thở phào nhẹ nhõm: “Được, bây giờ anh đi chuẩn bị ngay.” Nếu chỉ có một thì anh yên tâm rồi, còn vì sao Tô Nhược Hân lại bảo anh chuẩn bị hai thì anh cũng không vội, sớm muộn gì anh cũng sẽ biết.

Tưởng Mỹ rời đi.

Hạ Thiên Tường cũng đã đi.

Chỉ còn lại Tô Nhược Hân và Hạ Tam đứng gác ngoài cửa.

Thấy Tô Nhược Hân bước vào phòng Lục Diễm Chi, Hạ Tam lập tức đi vào theo.

Thật ra vừa nấy khi Tô Nhược Hân bảo Hạ Thiên Tường đi chuẩn bị lọ trong suốt có nắp, anh ta rất muốn xung phong đi, nhưng Hạ Thiên Tường lại chẳng thèm nhìn anh ta một lần đã tự đi tìm.

Hạ Thiên Tường muốn tự mình làm nên anh ta cũng không tiện đi tìm lọ thay Hạ Thiên Tường.

Vậy nên anh ta chỉ có thể ở lại đây tiếp tục bảo vệ sự an toàn cho Tô Nhược Hân và Lục Diễm Chi.

Lục Diễm Chỉ nhìn thấy Tô Nhược Hân thì bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, đó là cảm giác chỉ muốn rút gân lột da cô ra.

Tô Nhược Hân cũng chẳng quan tâm.

Cô sẽ không so đo với người sử dụng ma tuý.

Tô Nhược Hân đến gần.

Cô dừng lại cách Lục Diễm Chi một bước chân.

Hạ Tam đi theo sau cô, dáng vẻ như đối mặt với kẻ thù đáng gờm.

Hạ Thiên Tường không ở đây, bây giờ để Tô Nhược Hân đối mặt với Lục Diễm Chi, anh ta rất lo lắng.

Dẫu sao Lục Diễm Chi cũng chưa bao giờ ưa Tô Nhược Hân.

Nhưng tình hình hiện tại là Lục Diễm Chi không thể không có Tô Nhược Hân.

Không ai có thể cứu được bà ta ngoài Tô Nhược Hân.

Sau đó khi Hạ Tam đang hết sức lo lắng thì thấy ‘Tô Nhược Hân đưa tay rút khăn tay trong miệng Lục Diễm Chỉ ra, đồng thời nói với Hạ Tam: “Đóng hết cửa và cửa sổ vào.”

“Ha, cô sợ tôi hét lên à?” Tuy Lục Diễm Chỉ vẫn liều mạng giãy giụa nhưng vẫn còn có thể ý thức, chỉ là có hơi điên cuồng thôi.

Không ngờ Tô Nhược Hân lại chẳng do dự mà nói luôn: “Không sợ.”

“Không sợ thì sao cô còn bảo Hạ Tam đóng cửa, hừ, rõ ràng là cô sợ.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.