Chương 1344
“Tối hôm qua có khuynh hướng tự hại bản thân trong khi vẫn đang bị trói.”
Nghe thấy câu trả lời này của Hạ Thiên Tường, Tô Nhược Hân khẽ nhíu mày, tình hình của Lục Diễm Chi phải nghiêm trọng lắm thì Hạ Thiên Tường mới cam tâm trói mẹ mình.
Bình thường thấy anh nhìn Lục Diễm Chi bằng ánh mắt lạnh lùng vậy thôi chứ đó là do người đàn ông này luôn tạo ấn tượng cho người khác rằng anh là một người vô cảm, thực chất từ tận đáy lòng anh vẫn rất quan tâm đến Lục Diễm Chi.
Dẫu sao đó cũng là mẹ của anh.
“Còn thiếu vài vị thuốc nữa. Khi nào thu thập đầy đủ rồi thì nói với em, đã đến lúc cần lấy thứ đó ra rồi” Sau khi nghe về tình trạng của Lục Diễm Chỉ, Tô Nhược Hân biết không thể lần lữa thêm nữa.
“Ừm, để tối đi”
Anh biết chuyện hôm qua Tô Nhược Hân dặn với Tưởng Mỹ.
Chỉ là tài nguyên nơi này thật sự quá thiếu thốn, toa thuốc mà tnk kê vào hôm qua nhanh nhất phải đến tối nay mới tới.
Tô Nhược Hân gật đầu.
Hai người tiếp tục ăn sáng.
Nhưng họ đang ăn thì có người gõ cửa phòng: “Bác sĩ Tô, chủ tịch Lục… không trói được nữa ạ…”
Tô Nhược Hân đứng bật dậy rút một chiếc khăn ướt rồi vừa lau môi vừa chạy tới cửa. Vừa mở cửa ra, cô lướt qua Tưởng Mỹ đi lên cầu thang, phút chốc đã tới trước căn phòng của Lục Diễm Chỉ trên tầng ba.
Cô chưa đi vào mà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3561690/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.