CHƯƠNG 362
Bên tai luôn có tiếng thì thầm khẽ gọi tên cô, đánh thức cô.
Phòng bệnh yên ắng.
Tô Nhược Hân mở mắt ra.
Cô chậm rãi nhìn xung quanh, khi chắc chắn rằng mình đang ở phòng bệnh của bệnh viện thì toàn bộ ký ức của cô cũng trở về.
Hạ Thiên Tường yên lặng dựa vào ghế bên giường ngủ say.
Nhưng khi nhìn thấy Hạ Thiên Tường, Tô Nhược Hân suýt thì không nhận ra người đàn ông này là anh.
Râu ria xồm xoàm, ít nhất cũng phải mấy ngày rồi chưa cạo.
Nghĩ đến cụm ‘mấy ngày’, Tô Nhược Hân giật mình, đưa tay lấy điện thoại của Hạ Thiên Tường.
Khi nhìn thấy ngày giờ trên màn hình, đầu óc cô trở nên trống rỗng sau đó cô tỉnh táo lại.
Cực kỳ tỉnh táo.
Tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Đầu tiên cô cảm nhận cơ thể mình, cô bị đâm vào ngực, bị thương tới tim.
Vì vậy sau khi cấp cứu, cô đã hôn mê mấy ngày mấy đêm.
Đến bây giờ mới tỉnh lại.
Đôi mắt Tô Nhược Hân thoáng chốc đỏ như máu.
Bởi vì hôm nay là ngày thi đại học của cô.
Nhưng bây giờ đã là hơn mười giờ sáng.
Giờ phút này dù cô đã tỉnh lại thì cũng đã bỏ lỡ buổi thi đầu tiên của buổi sáng.
Tô Nhược Hân đặt tay lên ngực, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Pháp cửu kinh bát mạch liên tục truyền đến vị trí trái tim của cô.
Nếu lúc đó cô không ngất đi vì đau đớn thì cô hoàn toàn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334238/chuong-361.html