CHƯƠNG 1943
Nhưng Hàn Nhã Thanh biết cô không nên nghĩ về điều đó nữa, cô cũng không thích mình nghĩ đến chuyện đó, vậy là cô liền nói: “Vâng, chuyện đã qua rồi thì cháu cũng không nghĩ tới nữa. Cháu sẽ chỉ ở bên Tầm Chiêu, chỉ quan tâm đến anh ấy thôi ạ.”
“Ừ.” Đường Thu Quỳnh gật đầu. Tình cảm là chuyện của hai người, chỉ cần hai người yêu nhau thật lòng thì những chuyện khác hãy để cho qua đi hết đi.
“Được rồi, vậy hai đứa ra ngoài đi, bác muốn nghỉ một lúc.” Trạng thái tinh thần của Đường Thu Quỳnh không được tốt lắm. Hàn Nhã Thanh biết bà đã quá mệt rồi, nên cũng không nói gì cả. Cô rất quý một người thấu hiểu sự việc như vậy, nếu người này có thể là mẹ chồng mình thì cô cầu còn không được.
Sau khi tiễn Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh rời đi, Lôi Hạ mới bước tới bên cạnh Đường Thu Quỳnh: “Em còn khỏe chứ? Không sao chứ?”
“Không sao, vừa rồi đột nhiên nhìn thấy con bé làm em bất chợt nhớ tới người phụ nữ đó.” Đường Thu Quỳnh nói. Những chuyện trong quá khứ sao có thể dễ dàng quên được? Có một số việc đã được bà cho vào quên lãng, không nghĩ tới nó, nếu không có thứ gì kích thích thì dường như bà cũng không hề nhớ tới nữa. Thật ra những thứ đã chôn ở trong lòng cũng chưa từng xuất hiện, chỉ thế mà thôi.
“Anh còn tưởng em sẽ không muốn nhìn thấy con bé chứ.” Lôi Hạ nói nhẹ nhàng. Vừa rồi cảm xúc của Đường Thu Quỳnh không kiểm soát được thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867858/chuong-1943.html