CHƯƠNG 1942
Hàn Nhã Thanh ở bên cạnh yên lặng quan sát. Cô không dám tùy tiện mở miệng, chỉ ngồi yên lặng một bên nhìn hai người nói chuyện.
Đường Thu Quỳnh dường như lập tức phản ứng lại, nhìn về phía Hàn Nhã Thanh. Tuy trong một thoáng chốc, ánh mắt bà có ý tránh né, nhưng rồi đã nhanh chóng khống chế được, khi nhìn Hàn Nhã Thanh trên mặt bà đã nở một nụ cười.
“Đến đây, lại gần đây để bác nhìn thử con dâu bác nào.” Đường Thu Quỳnh vẫy tay với Hàn Nhã Thanh. Hàn Nhã Thanh đi tới ngồi xuống bên cạnh bà.
“Cháu với Tầm Chiêu quen nhau lâu rồi nhỉ?” Đường Thu Quỳnh cười hỏi.
“Dạ.” Hàn Nhã Thanh thầm nghĩ lại, cũng coi như là quen từ năm sáu năm trước?
“Sao Tầm Chiêu cũng không đưa cháu tới đây gặp bác sớm hơn.” Câu nói này có ý trách móc, Đường Thu Quỳnh trừng mắt nhìn Dương Tầm Chiêu. Dương Tầm Chiêu thầm cảm thấy bất đắc dĩ, không phải anh không muốn đưa Hàn Nhã Thanh đến, mà là vì mãi không có cơ hội. Hơn nữa bệnh tình của mẹ anh cứ tái đi tái lại, anh không dám hấp tấp đưa người đến.
Nhưng bây giờ cũng là vừa đúng lúc.
“Bác gái, bây giờ cũng chưa muộn mà.” Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng nói, ở trước mặt Đường Thu Quỳnh, Hàn Nhã Thanh cảm thấy bản thân mình như được nhìn thấy sự dịu dàng thật sự. Người phụ nữ trước mặt cứ như làn nước vậy, dịu dàng đến mức không nỡ đụng vào.
Dường như chỉ cần vừa đụng vào thôi là bà sẽ vỡ tan, sẽ phân tán, cảm thấy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867857/chuong-1942.html