Thậm chí cô ta còn không nhận thấy mình làm sai, cô ta vì anh ta mà làm nhiều như thế, vì anh ta mà hi sinh nhiều như thế, bây giờ cô ta cũng chỉ muốn có chút đền đáp, vậy là sai à?
Cô ta không sai!
“Em thích anh, em muốn ở bên cạnh anh, nhưng mà em biết anh sẽ không đồng ý, anh đã không đồng ý thì em cũng chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp, chỉ lần này, chỉ lần này thôi là đủ rồi.” Chẳng những Bùi Doanh không nhận ra mình có lỗi, hơn nữa còn nói chuyện với giọng điệu đương nhiên.
Bùi Dật Duy hoảng sợ, bị lý luận hủy hoại đạo đức không có mặt mũi của cô ta làm cho mê muội hoàn toàn, anh ta biết là cô ta bị điên, nhưng mà cũng không ngờ tới là cô ta lại điên đến loại tình trạng này.
Bùi Dật Duy cảm nhận được sự khác thường trong cơ thể của mình, anh ta cũng cảm nhận được mình sắp không thể kiểm soát nổi bản thân, anh ta không muốn nói nhảm với cô ta, anh ta cũng biết anh ta không thể tiếp tục ở lại đây, anh ta nhất định phải đi khỏi.
Bùi Dật Duy cất bước đi về cửa nhà.
“Cửa nhà bị khóa rồi, không có chìa khóa không mở được, em không mở cửa thì anh ra không được đâu.” Bùi Doanh không cản anh ta, cô ta cũng không sốt ruột bởi vì cô ta biết anh ta căn bản không thể đi ra được.
Anh ta không có chìa khóa, không mở được cửa, hơn nữa anh ta còn bị trúng thuốc của cô ta, anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867405/chuong-1493.html