Giờ suy nghĩ của thư kí Lưu là dù khó khăn thế nào, anh ta đều phải giải quyết.
Nếu không, thư kí Lưu cảm thấy anh ta có thể sẽ bị tổng giám đốc đông chết.
"Làm xong thủ tục rồi thì liên hệ với phóng viên, tôi muốn mở họp báo." Giọng Dương Tầm Chiêu vang lên đầu dây bên kia của điện thoại, giọng lần này còn lạnh lẽo khiến người khác sợ hãi hơn, tất nhiên trong giọng nói lạnh lẽo kia của lộ ra sự lo lắng.
"Mở họp báo?" Quá kinh ngạc thư kí Lưu không nhịn được hỏi lại, tổng giám đốc trước giờ không thích bị phóng viên phỏng vấn, sao lần này lại muốn mở họp báo?
Vốn dĩ ban đầu thư kí Lưu cho rằng tổng giám đốc sẽ chỉ đơn giản đăng bài thanh minh, hoặc là đăng tin, thật không ngờ tổng giám đốc vậy mà lại mở họp báo trịnh trọng tuyên bố, nếu vậy thì chuyện nghiêm trọng rồi.
Nhưng mà, tổng giám đốc rõ ràng là đã quyết định rồi, thư kí Lưu biết chuyện tổng giám đốc quyết định rồi thì không thể thay đổi.
"Đi làm đi." Dương Tầm Chiêu không nói nhiều, chỉ một câu “đi làm đi” đã thể hiện rõ sự quyết định của anh.
Quyết định lần này, anh không hề do dự, hay luyến tiếc, nhà họ Dương chẳng có gì để anh luyến tiếc.
"Vâng, tôi biết rồi." Thư kí Lưu không hỏi thêm nữa, nếu tổng giám đốc đã quyết định, vậy thì anh ta cũng không thể ngăn được.
Từ trước đến nay thư kí Lưu luôn phục tùng quyết định cuả tổng giám đốc vô điều kiện.
Sau khi thư kí Lưu cúp điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867117/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.