Chương trước
Chương sau
Anh ta đã thật sự đã liều cả mạng sống của mình để thông báo cho lão đại, hi vọng là lão đại có thể hiểu được nỗi khổ tâm của anh ta.
“Quan sát người thật kỹ cho tôi, như là xem tù vậy đó, xem thật nghiêm.” Nhưng mà cậu ba Dương ở đầu dây bên kia điện thoại dường như cũng không nhận ra được ám chỉ của Cố Ngũ, cậu ba Dương ra lệnh thông qua điện thoại, mệnh lệnh đó nghe rất vô tình, rất máu lạnh, ít nhất là đối với cậu chủ nhỏ Đường Minh Hạo hiện tại là như vậy.
Sau đó cậu ba Dương trực tiếp cúp điện thoại.
Có lẽ là lúc nãy cậu ba Dương xem là ám chỉ của Cố Ngũ là lời nói thật, cậu ba Dương có thể tự động cho rằng thực lực của Đường Minh Hạo thật sự rất mạnh, có lẽ là thực lực của Đường Minh Hạo cũng làm cho Cố Ngũ phải khuất phục.
Cho nên chắc là lúc nãy cậu ba Dương không có nghĩ gì nhiều.
Cố Ngũ nhìn điện thoại đã bị lão đại cúp máy, đôi mắt nhanh chóng chớp chớp, rồi lại chớp chớp, anh ta vừa nghe thấy cái gì đây chứ?
Lúc nãy lão đại nói cái gì?
Rõ ràng anh ta đã nói như vậy rồi, tại sao lão đại lại còn không hiểu?
Lão đại còn dặn dò bọn họ phải xem người cho cặn kẽ cẩn thận?
Lời nói này lọt vào trong tay của tiểu quỷ Đường Minh Hạo...
Cố Ngũ ngẩng đầu lên nhìn về phía Đường Minh Hạo, nhìn thấy lúc này ở trên mặt của Đường Minh Hạo lại có nhiều thêm mấy phần ý cười, vẫn là loại cười đáng yêu, nụ cười sáng lạn như cũ.
Cố Ngũ lại trực tiếp run rẩy, Cố Ngũ cảm thấy cảnh tượng tiếp theo e là mất kiểm soát đây.
Lão đại còn dặn dò anh ta phải quan sát người cho cẩn thận, cái này còn cần phải quan sát nữa hả?
Hiện tại có đưa tiểu quỷ Đường Minh Hạo đi cũng không chịu đi.
Tiểu quỷ Đường Minh Hạo đã tự nói là mời thân thì dễ, tiễn thân thì khó, ông "thần' này hay là chờ sau khi lão đại đến rồi tự mình đưa đi đi.
“Cố Ngũ, ông cần phải trông chừng tôi cho cẩn thận.” Đường Minh Hạo cười nhẹ nhìn về phía Cố Ngũ, rõ ràng là có ý riêng.
“Không đâu, cậu chủ nhỏ, ở Diêm môn, cậu chính là chủ tử nhỏ, ở chỗ này cậu muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó, cậu muốn như thế nào thì cứ như thế đó. Ở Diêm môn, cậu muốn đi ngang cũng được nữa.” Cố Ngũ vì để cho thấy sự chân thành của mình, cũng là vì suy nghĩ cho tình cảnh tiếp theo của lão đại, Cố Ngũ hết sức lấy lòng tiểu quỷ Đường Minh Hạo.
Đương nhiên Cố Ngũ nói ra những lời này cũng xem như là thật lòng, tiểu quỷ là con trai của lão đại, cho nên vốn đĩ chính là chủ tử nhỏ của Diêm môn, tiểu quỷ ở Diêm môn hoàn toàn có thể đi ngang.
“Đi ngang thì chính là con cua.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo trực tiếp trừng mắt nhìn Cố Ngũ: “Ông đang mắng tôi đó hả, ông mới là con cua đó.”
“Cậu chủ nhỏ, sao tôi có thể mắng cậu được cơ chứ? Tôi chỉ là đưa ra một ví dụ mà thôi, ý của tôi là ở đây cậu có thể muốn làm gì thì làm, toàn bộ Diêm môn này đều là của cậu, toàn bộ những người trong Diêm môn đều nghe theo lời của cậu.” Khóe môi của Cố Ngũ hung ác kéo ra, tiểu quỷ đúng là không dễ lừa gạt mà, sơ ý một chút liền có thể chọc giận tiểu quỷ.
Cố Ngũ đột nhiên cảm thấy so sánh với lúc trước, lão đại của bình thường thật sự là gần gũi hơn nhiều.
Quả nhiên là không có so sánh thì không có tổn thương.
“Ông nói là toàn bộ người của Diêm môn đều nghe theo lời của tôi hả?” Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ, ánh mắt đột nhiên phát sáng.
“Hả? Hả? Hả?” Cố Ngũ đối diện với ánh mắt rõ ràng đang phát sáng của tiểu quỷ Đường Minh Hạo, trực tiếp ngớ người.
Lúc nãy anh ta nói vậy chỉ là muốn lấy lòng tiểu quỷ một chút thôi.
Anh ta vừa mới nói cái gì vậy?
Cố Ngũ liếc mắt liền nhìn ra được lúc này tiểu quỷ Đường Minh Hạo đang kìm nén chủ ý xấu, chắc chắn là tiểu quỷ muốn đối phó với lão đại chứ gì, cho nên Cố Ngũ từ chối lọt bẫy của tiểu quỷ Đường Minh Hạo, anh ta có làm cái gì cũng không thể gài bẫy lão đại nhà anh ta được.
“Tôi có nói cái gì hả?” Cố Ngũ cũng ý thức được lời nói lúc nãy của mình có vấn đề, anh ta vốn dĩ muốn lấy lòng tiểu quỷ, ai biết là tiểu quỷ hoàn toàn không đi theo bước tiến của anh ta, trực tiếp bắt lấy lỗ hổng trong lời nói của anh ta.
Tiểu quỷ là con trai của lão đại, sớm muộn gì Diêm môn này cũng là sẽ của tiểu quỷ, người của Diêm môn nghe theo lời của tiểu quỷ thì cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà bây giờ vẫn còn chưa được, đặc biệt là vào thời khắc mấu chốt này.
Hiện tại lão đại đã bị tiểu quỷ tính kế rồi, nếu như tiếp theo đây tiểu quỷ lại cáo trạng lão đại với bà chủ, vậy thì lão đại cũng thật sự quá thảm.
Nếu như người của Diêm môn đều nghe theo lời tiểu quỷ?
Cố Ngũ thật sự sợ là tiểu quỷ sẽ tạo ra chuyện gì đó để gài bẫy lão đại.
“Xí, dám nói mà không dám nhận, gạt người khác, lừa đảo.” Đường Minh Hạo trực tiếp cười nhạo lên tiếng, trợn mắt nhìn Cố Ngũ: “Các người mà nghe theo lời của tôi tôi còn không có thèm đâu, một mình tôi có thể thắng toàn cục, không cần bất cứ sự giúp đỡ của người nào hết.”
Từ trước đến nay người bạn nhỏ Đường Minh Hạo luôn rất kiêu ngạo, cho nên giờ phút này rõ ràng có chút tức giận.
Người bạn nhỏ Đường Minh Hạo trực tiếp xoay người qua đi đến trước cái ghế, lại bò lên trên cái ghế lúc nãy một lần nữa.
Sau đó bạn nhỏ Đường Minh Hạo yên tĩnh ngồi trên ghế một mình, thằng nhóc cứ ngồi yên lặng như vậy, bất động, cũng không nói chuyện.
Giờ phút này gương mặt nhỏ nhắn của Đường Minh Hạo rất bình tĩnh, trên gương mặt nhỏ nhắn có đau lòng có ấm ức, càng nhìn càng để cho người ta cảm thấy không đành lòng.
Cố Ngũ âm thầm hít vào một hơi, ánh mắt chợt hiện lên, tiểu quỷ đang chơi trò gì đấy chứ?
Trong lòng của Cố Ngũ đã đoán được có thể tiểu quỷ Đường Minh Hạo đang cố ý giả vờ, nhưng mà nhìn thấy tiểu quỷ như thế này, Cố Ngũ vẫn không đành lòng cho lắm, dù nói như thế nào thì đây cũng chỉ là một đứa nhóc mới có năm tuổi.
Lúc này thân thể nhỏ bé đang nấp trong cái ghế lớn như thế, không động đậy, cũng không nói chuyện, nhìn cứ đáng thương.
Mấy người còn lại cũng suy nghĩ giống như Cố Ngũ, mặc dù tiểu quỷ thích sai bảo người khác nhưng mà tiểu quỷ cũng đang hù dọa bọn họ, từ đầu đến cuối tiểu quỷ chưa từng làm chuyện gì quá đáng.
Nói như thế nào thì bọn họ bắt tiểu quỷ đến đây cũng là sự thật, mặc dù tiểu quỷ nói là muốn tìm bọn họ để tính sổ, nhưng mà thật ra tiểu quỷ cũng không có làm cái gì hết, chỉ mắng bọn họ một câu, chửi bọn họ một tiếng cũng đều không có.
Thậm chí tiểu quỷ còn chưa chân chính trách móc bọn họ.
Tiểu quỷ là chủ tử nhỏ của Diêm môn, thật ra thì chủ tử nhỏ muốn làm gì bọn họ cũng được.
Nhưng mà chủ tử nhỏ cũng chỉ nói bằng miệng một chút mà thôi, cái gì cũng không làm.
Hiện tại chủ tử nhỏ như thế này, bọn họ không đành lòng cho lắm.
“Thôi được rồi, cậu muốn chúng tôi làm cái gì đây?” Cuối cùng Cố Ngũ vẫn không nhịn được nữa trực tiếp nhận sai, ngược lại là anh ta càng tình nguyện tiểu quỷ dùng sức mạnh với anh ta, uy hiếp anh ta cái gì đó, anh ta thật sự không thể nhìn thấy bộ dạng nhỏ bé đáng thương của tiểu quỷ.
“Mấy ông đều là người của Dương Tầm Chiêu, tôi không thèm đâu.” Đường Minh Hạo hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác không thèm nhìn Cố Ngũ nữa.
“Chúng tôi đều là người của cậu chủ nhỏ, chúng tôi đều nghe theo cậu chủ nhỏ, xin cậu chủ nhỏ dặn dò.” Trong lòng của Cố Ngũ kêu khổ, tiểu quỷ quả nhiên là tiểu quỷ, không hề dễ lừa gạt chút nào.
Cố Ngũ biết rõ tiểu quỷ đang cố ý, tiểu quỷ chính là muốn cho anh ta thấy thái độ.
Cố Ngũ cũng rất mâu thuẫn, cũng rất khó xử, anh ta thật sự không có cách nào hết.
“Các ông thì sao?” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ một chút, sau đó lại nhìn về phía mấy người khác, hiển nhiên là đang hỏi ý của mấy người đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.