Hàn Nhã Thanh nhìn cô ta cười nhạt, nụ cười này rõ ràng là có ý tứ.
Sau đó, Hàn Nhã Thanh dời mắt đi, không nhìn Bùi Doanh nữa.
Bùi Doanh lộ ra vẻ sửng sốt, cô ta không ngờ rằng mình nhìn Hàn Nhã Thanh như vậy, Hàn Nhã Thanh còn cười với mình?
Hàn Nhã Thanh muốn làm gì vậy chứ?
Mà bộ dạng hoàn toàn không muốn để ý đến cô ta của Hàn Nhã Thanh khiến Bùi Doanh nghiến răng nghiến lợi.
“Thanh Thanh, em cười cái gì vậy?” Sở Bách Hà luôn đi theo Hàn Nhã Thanh, cô ta hơi kinh ngạc khi nhìn thấy Hàn Nhã Thanh đột nhiên cười, Hàn Nhã Thanh cười cái gì?
“Em phát hiện ra một chuyện rất thú vị.” Môi Hàn Nhã Thanh hơi nhếch lên, chuyện của năm năm trước cô chưa kiểm tra kĩ, trong lòng vẫn có chút bất an. Rốt cuộc là kẻ địch không biết là ai đang núp sau lưng nói không chừng bất thình lình hắn lại lao ra và cắn cho một phát, chuyện này không ổn chút nào.
Bây giờ người phụ nữ này đã tự mình xuất hiện, Hàn Nhã Thanh cảm thấy chuyện của năm năm trước có thể được giải quyết rồi đây.
“Có gì vui sao? Gì thế?” Sở Bách Hà vừa nghe thấy có chuyện thú vị thì lập tức trở nên hứng phấn.
“Không vội, tối nay có thể sẽ có một trò chơi đặc biệt đấy, chị cứ từ từ xem.” Hàn Nhã Thanh biết nếu người phụ nữ xuất hiện trong bữa tiệc, kế tiếp nhất định sẽ có những hành động khác, cho nên Hàn Nhã Thanh biết rằng tối nay nhất định sẽ có một vở kịch thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866969/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.