Người mẹ đáng kính của anh còn xem trọng Thanh hơn cả anh! Cho nên, anh thật sự không dám nghĩ đến hậu quả khi mẹ mình đại giá quang lâm...
Bà Triệu này rõ ràng là chán sống rồi!
Hàn Nhã Thanh nở một nụ cười mỉm khó nhận ra, trước đó cô vẫn luôn muốn dàn xếp ổn thỏa, hoàn toàn không để ý đến sự ngăn cản của cô Triệu và cô Lưu nhưng không ngờ lại kinh động bà Ngụy.
Bởi vì Hàn Nhã Thanh rất hiểu bà Ngụy cũng như phong thái khi xử lý sự việc của bà mà đặc biệt là trong chuyện đối phó với bà ta.
"Hay là thôi đi, việc này cho qua đi." Hàn Nhã Thanh nghĩ dù sao đây cũng là tiệc của Ngụy Khang, làm lớn chuyện cũng không hay, hơn nữa cô cũng rất sợ uy lực của bà Ngụy.
Ánh mắt Mộ Dung Tri chợt lóe nhưng không nói gì, trông có vẻ như anh ta đang suy nghĩ về đề nghị của Hàn Nhã Thanh, bởi anh ta cũng rất sợ uy lực của mẹ mình.
"Cho qua? Sao có thể cho qua như vậy chứ? Các người ức hiếp Linh Linh nhà chúng tôi như vậy lại còn muốn đuổi Linh Linh của chúng tôi đi nữa, Linh Linh chịu phải uất ức lớn như vậy mà anh lại nói là cho qua, hãy mời bà Ngụy tới đây để bà ấy phân xử cho chúng tôi." Bà Triệu nhìn thấy phản ứng của Hàn Nhã Thanh liền nghĩ cô đang sợ hãi nên hiển nhiên là không chịu bỏ qua rồi.
Vừa nãy con gái cưng của bà ta đã nói Hàn Nhã Thanh không đứng đắn, không biết xấu hổ, sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866964/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.