Chương trước
Chương sau
Người mẹ đáng kính của anh còn xem trọng Thanh hơn cả anh! Cho nên, anh thật sự không dám nghĩ đến hậu quả khi mẹ mình đại giá quang lâm...
Bà Triệu này rõ ràng là chán sống rồi!
Hàn Nhã Thanh nở một nụ cười mỉm khó nhận ra, trước đó cô vẫn luôn muốn dàn xếp ổn thỏa, hoàn toàn không để ý đến sự ngăn cản của cô Triệu và cô Lưu nhưng không ngờ lại kinh động bà Ngụy.
Bởi vì Hàn Nhã Thanh rất hiểu bà Ngụy cũng như phong thái khi xử lý sự việc của bà mà đặc biệt là trong chuyện đối phó với bà ta.
"Hay là thôi đi, việc này cho qua đi." Hàn Nhã Thanh nghĩ dù sao đây cũng là tiệc của Ngụy Khang, làm lớn chuyện cũng không hay, hơn nữa cô cũng rất sợ uy lực của bà Ngụy.
Ánh mắt Mộ Dung Tri chợt lóe nhưng không nói gì, trông có vẻ như anh ta đang suy nghĩ về đề nghị của Hàn Nhã Thanh, bởi anh ta cũng rất sợ uy lực của mẹ mình.
"Cho qua? Sao có thể cho qua như vậy chứ? Các người ức hiếp Linh Linh nhà chúng tôi như vậy lại còn muốn đuổi Linh Linh của chúng tôi đi nữa, Linh Linh chịu phải uất ức lớn như vậy mà anh lại nói là cho qua, hãy mời bà Ngụy tới đây để bà ấy phân xử cho chúng tôi." Bà Triệu nhìn thấy phản ứng của Hàn Nhã Thanh liền nghĩ cô đang sợ hãi nên hiển nhiên là không chịu bỏ qua rồi.
Vừa nãy con gái cưng của bà ta đã nói Hàn Nhã Thanh không đứng đắn, không biết xấu hổ, sử dụng thủ đoạn đê tiện để leo lên giường đàn ông, con gái cưng của bà ta chính vì người phụ nữ không biết xấu hổ Hàn Nhã Thanh ấy mà bị Mộ Dung Tri đuổi.
Hôm nay bà ta nhất định phải thay mặt con gái trả mối thù này.
Đương nhiên, bà Triệu cũng thông qua con gái của mình mà biết được Hàn Nhã Thanh là bạn của người yêu Mộ Dung Tri.
Bạn của người yêu là cái thá gì.
Đừng nói là bạn của người yêu, cho dù là người yêu của Mộ Dung Tri thì cũng không quan trọng bằng việc kinh doanh của Ngụy Khang.
Mộ Dung Tri vừa mới tiếp quản Ngụy Khang, còn chưa hiểu rõ lợi hại trong đó nhưng bà Ngụy thì chắc chắn hiểu.
Chỉ cần bà Ngụy tới, đến lúc đó, bà ta nhất định phải khiến Hàn Nhã Thanh đẹp mặt.
Lập tức có người thích xem náo nhiệt, không ngại làm lớn chuyện, chạy vào thông báo với bà Ngụy.
Mộ Dung Tri cùng Hàn Nhã Thanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó hai người đều nhẹ nhàng thở dài một hơi, xem ra không thể dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện được rồi.
Bà Triệu không biết tâm tư của hai người họ, bà ta vẫn chắc mẩm rằng Hàn Nhã Thanh đang sợ hãi, nên nét mặt lại càng thêm đắc ý.
Sở Bách Hà vừa mới bình tĩnh lại sau màn thổ lộ của Mộ Dung Tri, giờ phút này, cô đang bày ra tư thái xem kịch hay, cô có cảm giác hôm nay lại có thể xem thêm một vở kịch nữa rồi.
Bất cứ chuyện gì cũng không thể ngăn cản cô xem trò vui!
Chuyện đã nháo thành ra như vậy khiến cho ngày càng có nhiều người vây quanh xem, hiện tại nghe nói còn muốn đi mời bà Ngụy đến nên đám người lại càng hưng phấn, xem ra lần này lớn chuyện rồi.
Đương nhiên, giờ phút này suy nghĩ của mọi người đều giống với bà Triệu, đều cho rằng Mộ Dung Tri trẻ người non dạ, vì bạn của người
yêu mà đắc tội với lãnh đạo Tổng cục kiến thiết.
Nếu bà Ngụy có mặt nhất định sẽ không quản những chuyện ấy, chỉ sợ có khi còn giận chó đánh mèo sang cả bạn gái của Mộ Dung Tri cũng nên.
Đến lúc đó sẽ náo nhiệt và đương nhiên tình cảnh của Hàn Nhã Thanh cũng nhất định sẽ rất xấu hổ.
Ai ở Cẩm Thành này mà chả biết bà Ngụy nổi tiếng là người hiếu thắng!
Một số người đứng xem náo nhiệt đều nhìn Hàn Nhã Thanh với ánh mắt đồng cảm nhưng đương nhiên đa số trong đó vẫn là vui sướng khi thấy người gặp họa.
Ánh mắt của cô Triệu khi nhìn Hàn Nhã Thanh lộ rõ ý cười, giờ phút này ai cũng có thể nhận ra cô ta đang chờ đợi khoảnh khắc Hàn Nhã Thanh bị bẽ mặt.
Bối cảnh của gia đình cô Lưu hiển nhiên là không lợi hại bằng cô Triệu, cho nên vừa nãy biểu hiện của cô ta còn rất khiêm nhường, còn hiện tại đương nhiên khi đã nghe bà Triệu trực tiếp sai người mời bà Ngụy ra mặt, thì khí thế của cô Lưu liên nâng cao được vài phân!
Lập tức ưỡn ngực kiêu ngạo như một con gà trống!
Bà Ngụy đang ở bên trong bận rộn với buổi tiệc, bởi vì hôm nay rất nhiều chuyện cần bà sắp xếp cho nên phải một lát sau bà ta mới có thể lui ra ngoài.
Vì không biết có chuyện gì mà người ta lại nằng nặc mời mình ra nên bà Ngụy cũng không để tâm.
Nhưng khi nhìn thấy Mộ Dung Tri, bà khẽ nhướng mày, có con trai bà ở đây mà cũng không giải quyết được vấn đề?
Là chuyện gì mà con trai bà không giải quyết được? Còn cần bà đích thân ra mặt chứ?
Sau đó bà Ngụy thấy Hàn Nhã Thanh đang đứng bên cạnh Mộ Dung Tri, ánh mắt bà lập tức lóe lên, lẽ nào chuyện này có liên quan đến Thanh?
Đối với chuyện của Thanh, lẽ ra con trai bà xử lý sẽ gọn gàng, dứt khoát hơn chứ, hoàn toàn không cần bà phải ra tay làm gì.
"Bà Ngụy, cuối cùng bà cũng đến rồi, bà hãy giúp chúng tôi phân xử đi, con gái tôi rõ ràng là suy nghĩ cho Ngụy Khang, Ngụy Khang các người đã không cảm kích thì thôi, giám đốc Mộ Dung còn muốn đuổi chúng tôi đi, chúng là do chính Ngụy Khang các người mời tới vậy mà các người lại đối đãi với khách khứa như vậy sao?" Bà Triệu vừa thấy bà Ngụy đến thì lập tức bắt đầu cáo trạng.
Tuy nhiên, lúc này bà ta không nhắc tới Hàn Nhã Thanh, vì muốn tranh thủ chiếm được hảo cảm của bà Ngụy cho con gái của mình.
"Sao lại thế này? Tôi vừa đến, hoàn toàn không rõ chuyện thế nào, bà Triệu, bà có thể nói rõ một chút không?" Bà Ngụy trong lúc nhất thời có chút bối rối, nếu nghe lời bà Triệu thì cô Triệu một lòng suy nghĩ cho Ngụy Khang bọn họ nhưng con trai bà lại đuổi người trước mặt các quan khách sao?
Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết đó là chuyên không thể, chẳng ai hiểu con bằng mẹ cả.
"Kỳ thật cũng không phải chuyện gì lớn lao, vấn đề đều xuất phát từ cô bạn của người yêu giám đốc Mộ Dung." Lời này của bà Triệu rất cao tay, chỉ một câu nói đã chỉ ra thân phận của Hàn Nhã Thanh, hiển nhiên là đang cố ý nói cho bà Ngụy nghe.
Bạn của người yêu...
Chuyện này có phân lẩn quẩn quá rồi!
Bà Ngụy ngẩn người, sau đó bất giác nhìn về phía Sở Bách Hà, ánh mắt lập tức bừng sáng, con trai của bà, bà là người hiểu nhất, nếu là người yêu mà con mình công khai thì chỉ có thể là Sở Bách Hà.
Con của bà rốt cuộc cũng thổ lộ cùng Sở Bách Hà rồi?
Chuyện này đúng thật là quá tốt, xem ra nhà họ Ngụy bọn họ rất nhanh thôi sẽ có tin vui.
Không đúng, khoan đã? Bạn của người yêu Dung Tri?
Là ai vậy?
Đừng nói là Thanh nhé?
Thật sự có liên quan đến Thanh nhà bà sao?
Bà Ngụy đưa tay chỉ chỉ Hàn Nhã Thanh, sau đó nhìn bà Triệu: "Bạn của người yêu con trai tôi mà bà nói chính là cô ấy sao?"
"Đúng, chính là cô Hàn Nhã Thanh đây, nghe nói đời sống của cô Hàn đây rất bê bối, phẩm đức có vấn đề." Bà Triệu không chút cắn rứt lương tâm khi luôn mồm cáo trạng.
Bà Ngụy sững sờ, ánh mắt nhanh chóng lóe lên liếc nhìn bà Triệu, sau đó lại nhìn Hàn Nhã Thanh, Nhã Thanh trưởng thành dưới mắt bà lại có một cuộc sống bê tha sao?
Phẩm đức của Nhã Thanh nhà bà có vấn đề?!
Bà không nghe nhầm chứ?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.