Giọng anh ta nháy mắt trở nên vừa lạnh lùng vừa âm trầm, hoàn toàn không còn dịu dàng như vừa nói với Sở Bách Hà.
“Là cô Lưu và cô Triệu.” Có người thấy tình hình không ổn nên lập tức bán đứng cô Lưu và cô Triệu vừa kiêu ngạo. Hơn nữa, những người vừa hóng chuyện tựa như đã bàn bạc với nhau, đồng thời lùi lại mấy bước, rời xa cô Lưu và cô Triệu.
Họ cùng cô lập cô Lưu và cô Triệu!
“Hai vị có thể cút rồi.” Mộ Dung Tri dùng ánh mắt lạnh lùng đảo qua hai cô gái kia, giọng nói lạnh lùng không chút độ ấm, mà lời nói ra lại không để lại bất kỳ đường lui nào.
Một chữ “cút” đơn giản vừa thô bạo vừa thẳng thừng, hơn nữa ở trong trường hợp này có thể nói là sự sỉ nhục rất lớn.
Trong trường hợp thế này lại bị chủ nhân đuổi đi trước mặt mọi người, còn gì có thể xấu hổ hơn?
Cô Lưu và cô Triệu không thể ngờ rằng Tổng giám đốc mới nhậm chức của Ngụy Khang lại không nể mặt như vậy, thẳng thừng đuổi hai người cút?I
Nhất thời sắc mặt cả hai đều vô cùng khó coi.
“Tổng giám đốc Mộ Dung, tôi chính là khách mời của các người, hơn nữa hôm nay tôi tới cùng ba mẹ, ba mẹ tôi vẫn còn ở đây.” Cô Triệu tức nên ngực không ngừng phập phồng, giận đến đỏ mặt, nhưng cô ta vẫn giữ được bình tĩnh, lập tức nhắc tới ba mẹ.
Đương nhiên giọng điệu của cô ra rõ ràng còn màng theo chút khoe khoang, cũng thêm cả ý uy hiếp, hiển nhiên ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866963/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.