Cuối cùng buổi đấu giá cũng trở về tình huống bình thường.
Lúc này mọi người mới bắt đầu đấu giá, tiếng chuông lần lượt vang lên, nhưng lần này chắc chắn không nhanh như lúc nãy, giữa chừng vẫn có đoạn ngừng nghỉ.
Cuối cùng MC cũng quay lại quy trình báo giá như thường lệ, chứ không chiếu thẳng lên màn hình lớn.
Sau đó, không ai tới phá rối nữa, mấy món đồ đấu giá còn lại đều rất tâm thường, giá cả cũng phải chăng.
“Cuối cùng ngọn lửa chiến tranh cũng dập tắt rồi” Sở Bách Hà võ ngực thở phào nhẹ nhõm: “Tối nay thật sự quá kích thích, còn kích thích hơn lúc trước dì ra ngoài làm nhiệm vụ nữa”
Mặc dù trước đó cô có hơi lo lắng, nhưng vở kịch tối nay thật sự quá đặc sắc, nên cô rất thích.
Nhưng rõ ràng bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại không vui cho lắm, cậu bé nghiêm mặt, trông hơi buồn bực.
“Bé cưng Minh Hạo, cháu sao vậy? Tối nay cháu đã toàn thắng cậu ba Dương mà, sao lại không vui thế?” Sở Bách Hà thấy Đường Minh Hạo buồn bực thì hơi kỳ lạ, cậu bé thắng rồi, hơn nữa còn thắng vang dội như thế, sao lại không vui chứ?
Đường Minh Hạo mím môi, không nói gì, mặc dù cậu bé thắng, nhưng lại không thu hút sự chú ý của Dương Tâm Chiêu như bé nghĩ.
Lúc nấy Dương Tâm Chiêu bỗng ngừng lại, rồi không còn động tĩnh nào khác như thế, đã chứng tỏ anh không để tâm đến bé.
Dương Tâm Chiêu lại phớt lờ bé lần nữa.
“Bé cưng Minh Hạo, cháu có chắc lát nữa phải nhờ cậu ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866927/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.