Chương trước
Chương sau
Bé yêu Minh Hạo liều mạng như vậy, đến lúc đó, ngộ nhỡ cậu ba Dương làm thật, thì Minh Hạo không phải là đối thủ của cậu ba Dương.
Đến lúc đó gặp nạn vẫn là bé yêu Minh Hạo.
“Dương Tầm Chiêu không đấu thì cháu sẽ không đấu nữa.” Đường Minh Hạo cũng không phải loại trẻ con không có lý lẽ đó, Sở Bách Hà khuyên nó như thế, nó cũng đã nghĩ sẽ dừng lại.
Đương nhiên, điều này còn phải xem thái độ của Dương Tầm Chiêu, Đường Minh Hạo biết mấy món đồ đấu giá tiếp theo đã không có món khiến Dương Tầm Chiêu hứng thú nữa rồi, bình thường trong tình huống này Dương Tầm Chiêu sẽ không ra tay nữa.
Nếu Dương Tầm Chiêu vẫn tiếp tục ra tay, vậy chắc chắn là nhằm vào nó, nhất định là vì gài bẫy nó.
Nếu Dương Tầm Chiêu đã hao tâm tốn sức muốn tính kế nó thì nó nhất định phải tiếp chiêu.
Ánh mắt Sở Bách Hà nhanh chóng lóe lên, tất nhiên cô hiểu ý của Đường Minh Hạo, điều mà Đường Minh Hạo có thể nghĩ đến cô cũng nghĩ đến, nên cô hi vọng cậu ba Dương có thể lý trí một chút, hi vọng tiếp theo cậu ba Dương cũng không cần tiếp tục nữa.
Chỉ cần cậu ba Dương không tiếp tục đấu giá nữa thì bé yêu Minh Hạo chắc chắn cũng sẽ không cạnh tranh nữa, trận chiến này có thể ngừng lại rồi.
Trong lòng Sở Bách Hà không ngừng cầu nguyện cậu ba Dương có thể dừng lại.
Nhưng rõ ràng, tối nay thần tiên trên trời đều bề bộn nhiều việc, đều không nghe được cầu nguyện của Sở Bách Hà.
Trên sân khấu đấu giá lại đưa lên vật đấu giá mới, MC lại giới thiệu vắn tắt, lần này giá khởi điểm cũng là 45 tỷ, cũng một lần đấu thêm ba tỷ.
“Lần này giá khởi điểm cũng như vật đấu giá trước, không biết lần này cậu ba Dương sẽ để người phòng bao số 11 ra bao nhiêu tiền?”
“Tôi đoán chắc sẽ không vượt qua giá vừa nãy đâu, dù sao phòng bao số 11 cũng mới bị mắc lừa, không thể không hề có chút cảnh giác nào, nên tôi cảm thấy lần này chắc sẽ thấp hơn 87 tỷ.”
“Vậy cũng không chắc, chỉ cần là chuyện cậu ba Dương muốn làm thì không có chuyện không làm được, nếu cậu ba Dương thật muốn phòng bao số 11 mất nhiều tiền thì chắc chắn sẽ có cách, cậu ba Dương không gì không làm được.”
“Chà, tôi cũng đồng ý với điều đó, hơn nữa tôi cảm thấy, dù thấp hơn 87 tỷ, cũng không có khả năng thấp quá nhiều, đoán chừng ít nhất cũng phải 81 tỷ.”
“Tôi cũng thấy sẽ không thấp hơn 81 tỷ, cậu ba Dương có thể sẽ ngừng ở 84 tỷ?”
Mọi người đều bắt đầu suy đoán, tiếp theo phòng bao số 11 sẽ thất bại thảm hại hơn.
Trong phòng bao số 9, cậu ba Dương không gì không làm được cũng không nhẹ nhõm như mọi người tưởng tượng, trái lại lúc này thần sắc cậu ba Dương nghiêm lại hiếm có.
“Đại ca, chúng ta còn muốn tiếp tục không?” Cố Ngũ đã đi theo bên cạnh cậu ba Dương nhiều năm, cũng hiếm khi có thể nhìn thấy cậu ba Dương căng thẳng như vậy, nên lúc này Cố Ngũ cũng cảm thấy hơi lo lắng.
“Tiếp tục.” Khóe môi cậu ba Dương khẽ nhúc nhích, lúc này âm thanh không còn nhẹ nhàng từ tốn như vừa nãy, mà đã có vẻ khá trầm thấp. Nếu là người khác thì chắc chắn anh sẽ không tiếp tục nữa, nhưng nếu người đó là Đường Bách Khiêm, anh tuyệt đối sẽ không ngừng lại, cũng tuyệt đối không thể dừng lại.
Cho nên anh tiếp tục, chắc chắn phải tiếp tục, mấu chốt là nên đừng ở điểm nào?
Cố Ngũ không tiếp tục nói thêm nữa, bởi vì cái nút còn trong tay cậu ba Dương, rõ ràng lần này do cậu ba Dương tự mình thao tác.
Lúc này, thư ký Lưu cũng không nói gì, rõ ràng tổng giám đốc đang nghiêm túc suy nghĩ, lúc này tuyệt đối không thể quấy nhiễu tổng giám đốc.
Cậu ba Dương lại tiếp tục nhấn chuông.
Khi nghe thấy tiếng chuông từ phòng bao số 9 truyền tới, Sở Bách Hà kinh hãi kém chút nhảy dựng lên.
Mẹ kiếp!
Hôm nay, cậu ba Dương điên rồi sao? Cậu ba Dương đang muốn làm gì chứ?
Có cần phải như thế sao?
Tiếng chuông phòng bao số 9 vang lên, khóe môi Đường Minh Hạo hơi hếch lên: “Rõ ràng, Dương Tầm Chiêu cố ý muốn đối phó cháu, rõ ràng Dương Tầm Chiêu muốn gài bẫy lừa cháu, nếu đã như vậy cháu có thể không tiếp sao?”
Đường Minh Hạo vừa nói vừa không hề do dự trực tiếp nhấn chuông.
Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo, âm thầm thở dài một hơi, cô hiểu rất rõ Đường Minh Hạo, trong hoàn cảnh này, khuyên Đường Minh Hạo chắc chắn không có ích lợi gì.
Tối nay, Đường Minh Hạo vốn muốn nhằm vào cậu ba Dương, lúc đầu Đường Minh Hạo còn có chút nương tay, nhưng lúc này rõ ràng cậu ba Dương muốn tính kế nó, rõ ràng muốn đối phó nó, Đường Minh Hạo có thể chịu mới là lạ.
“Cậu ba Dương, đừng xúc động mà.” Lúc này, Sở Bách Hà rất lo lắng, cô thật không thể trơ mắt nhìn hai cha con này đấu tranh nội bộ, sau đó người ngoài được lợi, nên lúc này cô không kìm được mà hô lên một tiếng.
Tiếng hô đó của Sở Bách Hà khiến mọi người ở đây đều ngơ ngác, đây là tình huống gì thế?
Rõ ràng là cô đang tranh với cậu ba Dương, rõ ràng là cô nhằm vào cậu ba Dương trước, sao giờ còn bảo cậu ba Dương đừng xúc động?
Cô muốn để cậu ba Dương dừng lại, thì bản thân đừng đấu nữa không được sao, nhưng mà hiện cô vừa ấn chuông vừa bảo cậu ba Dương đừng xúc động, mọi người thấy thế thì không hiểu.
Hơn nữa nghe giọng điệu của cô thì hình như có quen cậu ba Dương, việc này thì càng kì quái.
“Có chuyện gì xảy ra thế? Người phụ nữ đó có ý gì?” Thành thiếu chủ trong phòng bao số 10 hơi sững sờ, rõ ràng người phụ nữ này vẫn đang tranh với Dương Tầm Chiêu, sao lại đột ngột thốt ra một câu như vậy?
Anh ta đang xem náo nhiệt rất vui vẻ, anh ta luôn chờ người trong phòng bao số 11 thắng Dương Tầm Chiêu một lần.
“Không biết, nghe ý của người phụ nữ đó, hình như cũng không thật muốn đối nghịch cậu ba Dương?” Lúc này, Cường cảm thấy hơi mơ hồ, không hiểu rõ tình hình lắm.
“Không phải thật sự đối nghịch với Dương Tầm Chiêu? Không có khả năng, tôi có thể chắc chắn phòng bao số 11 đang nhằm vào Dương Tầm Chiêu.” Khi Thành thiếu chủ nghiêm túc thì hết sức minh mẫn, anh ta cảm giác bản thân sẽ không đoán sai.
“Cậu xem giờ tiếng chuông trong phòng bao số 11 vẫn chưa ngừng lại, không phải đối phương cố ý muốn mê hoặc Dương Tầm Chiêu chứ? Hoặc là muốn dùng mỹ nhân kế với Dương Tầm Chiêu?” Trước nay, Thành thiếu chủ đều rất tò mò, nên anh ta đã suy đoán rất nhiều khả năng.
“Tôi cảm thấy mặc kệ đối phương có mục đích gì, cậu ba Dương chắc cũng sẽ không mắc lừa.” Cường đã từng chứng kiến sự lợi hại của cậu ba Dương, vừa nãy Thành thiếu chủ của bọn họ còn thua thảm như vậy, thì người phụ nữ kia khẳng định cũng không phải đối thủ cậu ba Dương.
“Vậy cũng chưa chắc, nếu Dương Tầm Chiêu thua ở trong tay một người phụ nữ thì thật thú vị.” Trên mặt Thành thiếu chủ nở nụ cười quỷ dị, anh ta rất chờ mong nhìn thấy kết quả như vậy.
Tất nhiên, Cường hiểu suy nghĩ của Thành thiếu chủ nhà mình, chẳng qua kìm chế không vạch trần cậu chủ nhà mình mà thôi.
Nghe Sở Bách Hà nói như vậy, cậu ba Dương cười lạnh một tiếng, lời này của Sở Bách Hà chẳng khác gì trực tiếp xác nhận suy đoán của anh.
Cũng không phải Sở Bách Hà muốn cùng tranh, đoạt với anh, mà là trong phòng bao số 11 có người khác, hơn nữa Sở Bách Hà còn phải nghe lời người này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.