Chương trước
Chương sau
MC vừa dứt lời, Dương Tầm Chiêu trong phòng bao số 9 lập tức nhấn chuông.
Sau đó, tiếng chuông trong phòng bao số 11 cũng theo sát vang lên, tốc độ rất nhanh, nhanh hơn ngài Mặc ở phòng bao số 10.
Khóe môi cậu ba Dương nhếch lên mang theo nụ cười lạnh, quả nhiên phòng bao số 11 lại bám theo, hơn nữa còn nhanh như vậy, bây giờ, anh gần như đã chắc chắn Đường Bách Khiêm cũng ở trong phòng bao số 11.
Cho nên hiện tại đối phó với anh chính là Đường Bách Khiêm, nếu là Đường Bách Khiêm thì anh sẽ càng không nương tay.
Nếu Đường Bách Khiêm muốn tìm chết, thì cũng không thể trách anh được.
Cậu ba Dương hoàn toàn tin tưởng có thể thắng Đường Bách Khiêm, chỉ cần anh khống chế tốt, anh tuyệt đối có thể hoàn toàn nghiền ép Đường Bách Khiêm.
Cậu ba Dương vừa ấn chuông, vừa âm thầm tính toán, món đồ đấu giá này giá khởi điểm là 45 tỷ, mỗi lần ra giá là tăng thêm thêm ba tỷ.
Nghĩ đến tính cách và tác phong xử sự của Đường Bách Khiêm, cậu ba Dương cảm thấy khống chế giá cả ở 90 tỷ sẽ khá phù hợp.
Đương nhiên, nếu anh dừng lại trước khi giá lên tới 90 tỷ, ví dụ như lúc này khi hơn 60 tỷ một chút lập tức dừng lại sẽ càng đảm bảo, an toàn hơn, nhưng nếu dừng lại vào thời điểm này thì cũng chỉ như bán đấu giá bình thường mà thôi.
Trong tình hình hiện nay, Dương Tầm Chiêu hiểu rõ những người khác chắc chắn sẽ không đấu giá lại, nên chỉ cần anh dừng lại, đồ vật khẳng định sẽ về tay Đường Bách Khiêm.
Mà nếu Đường Bách Khiêm đấu giá được với giá này thì có lợi cho Đường Bách Khiêm rồi.
Chuyện này hoàn toàn không có ý nghĩa gì với anh, do đó, anh nhất định phải cố hết sức nâng giá mới được.
Lúc này, trong khoảng thời gian ngắn, cậu ba Dương suy nghĩ thật nhanh, dù đang suy tư nhưng cũng không hề ảnh hưởng việc anh rung chuông, tốc độ rung chuông của anh vẫn nhanh như cũ, chưa từng gián đoạn.
Tất nhiên tốc độ rung chuông trong phòng bao số 11 cũng rất nhanh, cũng không hề gián đoạn như thế, tốc độ rung chuông như vậy của đối phương khiến trong lòng cậu ba Dương càng thêm chắc chắn, người kia chắc là Đường Bách Khiêm.
Tất nhiên, lần này MC vẫn phóng lên màn hình lớn, MC cảm thấy lần giới thiệu này có lẽ là lần khiến anh ta thoải mái nhất, về cơ bản đều không cần anh ta báo giá, anh ta chỉ cần chờ đến cuối cùng công bố kết quả là được rồi.
Y hệt mấy lần trước, lần này mọi người đều nhìn thẳng màn hình lớn, nhìn chằm chằm con số không ngừng thay đổi trên đó, vì đã có kinh nghiệm, nên dường như tâm trạng mọi người lại càng khẩn trương, càng kích động.
Bởi vì lần trước cậu ba Dương lại có thể bị người của phòng bao số 11 chơi một vố, nên lần này không ai biết rốt cuộc cậu ba Dương sẽ làm gì.
Mà lần này mọi người cũng không hề đoán được rốt cuộc kết quả như thế nào.
Nếu cậu ba Dương muốn đấu được món đồ này như lần trước, vậy e là cuối cậu ba Dương sẽ thua.
Đương nhiên, nếu lần này cậu ba Dương gài bẫy đối phương, vậy phải xem đối phương có thể bị lừa hay không rồi?
Dù sao người trong phòng bao số 11 là một phụ nữ, mà tâm tư của phụ nữ càng khó đoán hơn đàn ông, thỉnh thoảng, phong cách làm việc của phụ nữ hoàn toàn không thể dùng tư duy bình thường để phán đoán.
Ánh mắt cậu ba Dương cũng vẫn luôn dõi theo con số trên màn hình lớn, khi nhìn đến con số biến thành 87 tỷ, anh ngừng lại, không tiếp tục rung chuông nữa.
Cứ như vậy, món đồ này đã được người phòng bao số 11 đấu với giá 87 tỷ.
Cậu ba Dương đã đạt được kết quả mình mong muốn, khóe môi cong lên nhìn không còn lạnh lùng như trước nữa.
Thư ký Lưu thở phào một hơi nhẹ nhõm, cũng may, người ở phòng bao số 11 bị lừa rồi, tổng giám đốc lại thắng rồi.
Cố Ngũ nhìn sang đại ca nhà mình, ánh mắt lập tức lóe lên: “Đại ca, lần này người phòng bao số 11 bị lừa rồi, lần tiếp theo e là cô ta sẽ không dễ bị lừa như vậy nữa.”
Chẳng biết tại sao, Cố Ngũ luôn luôn cảm giác chuyện có chút kỳ lạ, cảm giác giống như có chỗ nào không đúng lắm. Theo lý thuyết, vừa nãy, tốc độ rung chuông của người ở phòng bao số 11 phóng khoáng, tùy tiện hơn của ngài Mặc ở phòng bao số 10, nhưng mà Cố Ngũ luôn luôn cảm giác mục đích của đối phương hình như không đơn giản như vậy.
“Ừ, tôi biết.” Lúc này, vẻ mặt cậu ba Dương cũng khá nghiêm túc, anh hiểu rõ Đường Bách Khiêm, Đường Bách Khiêm đúng là có chút bản lĩnh, đặc biệt là về phương diện tính kế thì Đường Bách Khiêm càng vượt xa người thường.
Vừa rồi anh thắng quá thuận lợi, cậu ba Dương cũng thầm cảm thấy có chút không đúng lắm, anh cảm giác có thể Đường Bách Khiêm đang cố ý gài bẫy mình.
Đương nhiên làm gì có chuyện Đường Bách Khiêm có thể gài bẫy anh dễ dàng như vậy.
Lần trước dù đã khiến Đường Bách Khiêm đưa ra giá cao, cũng xem như đã khiến Đường Bách Khiêm mất máu một lần, nên lần tiếp theo, anh ta có thể hơi chậm một chút.
Cậu ba Dương quyết định lần tiếp theo anh phải giảm giá thấp thêm một chút mới được.
“87 tỷ lần một, 87 tỷ lần hai, 87 tỷ lần ba, món đồ này đã thuộc về quý bà ở phòng bao số 11.” Sau khi nghe tiếng chuông vang lên, MC lập tức công bố kết quả.
“Cậu ba Dương vẫn là cậu ba Dương, thật lợi hại, phòng bao số 11 đã bị chơi rồi.”
“Người có thể thắng cậu ba Dương cũng không nhiều, dù sao phòng bao số 11 cũng là một phụ nữ, cậu ba Dương muốn thắng cô ta là chuyện dễ như trở bàn tay, cho nên, tôi cảm thấy tiếp theo, người phụ nữ trong phòng bao số 11 chắc chắn sẽ thất bại rất thảm, khẳng định còn thảm hơn ngài Mặc ở phòng bao số 10.”
“Vậy cũng đúng, đúng là không có người nào có thể tuỳ tiện thắng cậu ba Dương, lần trước chắc là cậu ba Dương thật muốn cây trâm ngọc kia, ngay từ đầu, cậu ba Dương chắc đã quyết định mặc kệ bao nhiêu tiền cũng phải đấu được cây trâm ngọc đó, nên lần trước không tính cậu ba Dương thua, tiếp theo, xem người phụ nữ trong phòng bao số 11 có chịu được không.”
“Các anh nói xem, cậu ba Dương sẽ khiến người phụ nữ trong phòng bao số 11 thua bao nhiêu tiền?” Có người thậm chí còn bắt đầu suy đoán, ai cũng cảm thấy rất hào hứng.
“Không biết thua bao nhiêu, nhưng chắc chắn sẽ không ít, lần này cậu ba Dương thắng dễ dàng như vậy, vật đấu giá tiếp theo chắc sẽ đưa ra giá cao hơn.”
“Nhưng phía sau cũng không còn mấy món đồ đấu giá, hơn nữa giá cũng không cao lắm, nên dù cậu ba Dương cố ý gài bẫy thì phòng bao số 11 chắc cũng không đến mức thua quá nhiều tiền.”
“Vậy cũng không chắc, vậy cũng phải xem hành động của cậu ba Dương, nếu cậu ba Dương muốn người phụ nữ đó mất tiền thì cô ta có thể trốn khỏi tính toán của cậu ba Dương sao?”
“Người có thể thoát khỏi bẫy của cậu ba Dương cũng không nhiều, nên người phụ nữ phòng bao số 11 chắc chắn sẽ mất rất nhiều tiền rồi.”
Lần này tiếng nghị luận phía dưới càng ngày càng nhiều, âm thanh cũng cao hơn một chút, nên người ở tầng hai đều nghe rõ ràng hơn.
Nghe thấy những âm thanh bàn tán kia, Đường Minh Hạo suýt không nhịn được cười, để nó mất số tiền lớn sao?
Cuối cùng người trả tiền cũng không phải nó, thì nó mất tiền gì chứ?
Người mất nhiều tiền thế nhưng là Dương Tầm Chiêu đấy.
Nếu Dương Tầm Chiêu tính toán muốn để cậu mất tiền lớn, thì cuối cùng thảm nhất sẽ chỉ là Dương Tầm Chiêu mà thôi.
“Minh Hạo bé yêu, sắp được rồi, chúng ta cứ quyết định như vậy đi, cháu đã thắng một lần, cũng đoạt được một món đồ đấu giá từ tay cậu ba Dương, lại thêm lúc trước chúng ta bỏ ra 300 tỷ đấu được ngọc bội kia, đến lúc đó để cậu ba Dương trả tiền cho chúng ta, cô cảm thấy điều này đã rất được rồi, nên đừng tiếp tục tranh với cậu ba Dương nữa, được không?” Lúc này, Sở Bách Hà thật cảm thấy vô cùng lo sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.