Thành thiếu chủ nghe được tiếng cười của Sở Bách Hà, chớp chớp mắt, sau đó gõ vách tường: “Đừng cười lớn đến thế,trước khi cười thì nên nghĩ đến hậu quả, nếu không phải nể mặt cả hai chúng ta đều có chung kẻ thù là Dương Tầm Chiêu, tôi cũng không dám đảm bảo rằng cô sẽ có hậu quả thế nào đâu?”
Thành thiếu chủ cũng cố ý không kìm giọng, Sở Bách Hà có thể nghe thấy, đương nhiên Dương Tầm Chiêu ở bên kia cũng nghe được.
Sở Bách Hà sửng sờ, khóe môi bất giác hơi giật giật, phản ứng đầu tiên là phủ nhận: “Anh uy hiếp tôi, tôi…”
Thứ Sở Bách Hà cô ghét nhất chính là bị người khác uy hiếp!
Nhưng cô còn chưa nói xong, Đường Minh Hạo đã cản cô lại.
“Tình hình gì thế này? Phòng bao số 11 cũng nhằm vào lão đại sao?” Cố Ngũ nghe Thành thiếu chủ nói thế cũng ngẩn ra, tình hình ngày hôm nay đúng là càng ngày càng phức tạp: “Đó là ai thế? Phòng bao số 11 là nữ.”
“Không cần để ý đến phòng bao số 11.” cậu ba Dương rõ ràng không xem phòng bao số 11 là kẻ thù, bởi vì anh đã nghe ra được giọng nói của Sở Bách Hà từ lâu.
Lần trước khi Sở Bách Hà và Hàn Nhã Thanh cùng nhau tham gia cuộc thi thiết kế của Dương Thị, anh từng gặp mặt Sở Bách Hà, cũng trò chuyện vài câu, cho nên nhớ được giọng nói của Sở Bách Hà.
Anh cũng đoán được chắc là Sở Bách Hà đại diện cho Mộ Dung Tri đến đây.
Sở Bách Hà là kiểu người thích nơi ồn ào, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866918/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.