Chương trước
Chương sau
“Đương nhiên, đương nhiên, buổi đấu giá tiếp tục ngay.” Giám đốc tài vụ cúi người gật đầu liên tiếp, buổi đấu giá tạm dừng vốn là lo sợ anh Mặc này không có tiền, bây giờ 9000 tỷ của người ta trực tiếp chuyển vào tài khoản rồi, bọn họ còn có gì đáng phải lo lắng nữa.
Buổi đấu giá đương nhiên phải tiếp tục rồi.
Giám đốc tài vụ lập tức gửi một tin nhắn cho MC.
MC khi nhận được tin nhắn của giám đốc tài vụ sững người, nhưng nếu giám đốc tài vụ đã nói không có chuyện gì rồi thì chắc chắn không sao rồi, ông ta chính là người phụ trách buổi đấu giá, chuyện khác cũng không do ông ta lo.
“Buổi đấu giá tiếp tục, vật phẩm đấu giá tiếp theo là ngọc khí, đây là một kiện ngọc khí lễ nghi thời Chu Hán, ngọc khí của Chu Hán rất hiếm thấy, rất trân quý, ngọc khí như này là thứ hiếm gặp, tuyệt đối là giá trị liên thành.” MC giới thiệu rất chi tiết kiện ngọc khí này.
Nghe thấy lời giới thiệu của MC, ở đây có rất nhiều người mắt đều sang lên!
Mọi người đều biết Hồng Nguyệt Lâu có đồ tốt, hơn nữa đều biết đồ của Hồng Nguyệt Lâu sẽ không có giả, ngọc khí của Chu Hán này thật sự là khó gặp.
Trên sân khấu đấu giá, dưới ánh đèn, ngọc khí đó phản quang, trong suốt lấp lánh, nhìn không ra một chút tạp chết, vừa nhìn là biết loại cực thượng đẳng cực phẩm rồi.
Đừng nói đây là một kiện ngọc khí của Chu Hán, cho dù chỉ là một miếng ngọc thời hiện đại, ngọc đẹp như thế, một miếng ngọc đẹp lớn như thế, cũng đáng không ít tiền rồi.
Đều nói vàng có giá ngọc vô giá, tuy MC còn chưa có nói ra giá khởi điểm, nhưng trong lòng của tất cả mọi người ở đây đều biết giá của ngọc khí này tuyệt đối sẽ không thấp.
Ngọc khí như thế không phải là một người bình thường có thể mua nổi rồi, càng huống chi bây giờ còn là đấu giá, trong buổi đấu giá giá gì cũng có thể đấu giá ra.
Giống như miếng ngọc bội vừa rồi!
Hoặc người có mặt ở đây hôm nay cũng chỉ có cậu ba Dương mua nổi, đương nhiên, còn cả một anh Mặc.
Có điều nếu là cậu ba Dương đấu giá, anh Mặc tiếp tục làm loạn giống như hai lần trước nữa, mặc kệ cuối cùng ai đấu giá được ngọc khí này, khả năng đều là giá trên trời rồi.
Vậy khả năng chính là giá trên trời thật sự rồi!!!
Dương Tầm Chiêu không có hứng thú gì với những ngọc khí này, cho nên anh không có bất kỳ phản ứng gì cả.
Thành thiếu chủ căn bản không có hứng thú với những món đồ cổ này, thứ anh ta bây giờ cảm thấy hứng thú chính là làm sao thắng được Dương Tầm Chiêu.
“Giá khởi điểm của ngọc khí thời Chu Hán này là 2100 tỷ, mỗi lần gọi giá là 150 tỷ.” MC cuối cùng cũng công bố giá khởi điểm.
Vừa nghe thấy giá khởi điểm mà MC công bố, rất nhiều người đang sáng mắt bỗng trong nháy mắt bị đả kích rồi, giá khởi điểm là 2100 tỷ, một lần gọi giá là 150 tỷ, vượt qua 3000 tỷ là chuyện không dễ dàng nữa.
Một miếng ngọc thượng đẳng cực phẩm lớn như này, lại là ngọc khí lễ nghi của Chu Hán, giá như này cũng không phải quá khiến người ta bất ngờ.
Chỉ là, ngọc khí này tốt, bỏ ra 3000 tỷ đấu giá thì thật sự khiến người ta đau tim đau thịt, hơn nữa người bình thường lập tức cũng tuyệt đối không lấy ra được 3000 tỷ.
Người ở đây tuy đều là người có tiền, người có thể lập tức lấy ra 3000 tỷ lại không nhiều.
Cho nên những người trước trước đó có chút động tâm, sau khi nghe thấy giá khởi điểm mà MC báo ra hoàn toàn không có bất kỳ tâm tư gì rồi.
Tất cả mọi người ở đây lại vô thức nhìn sang phòng bao số 9 và phòng bao số 10, bây giờ có năng lực đấu giá được ngọc khí này chắc cũng chỉ có hai vị này rồi.
Năng lực của cậu ba Dương mọi người đều sớm đã rõ.
Mọi người trước đó còn có hơi nghi ngờ năng lực của anh Mặc này, nhưng bây giờ đã không có bất kỳ nghi ngờ gì rồi.
Vừa rồi MC nói tạm dừng, sau đó có người phát hiện giám đốc tài vụ của Hồng Nguyệt Lâu đã lên tầng hai, mọi người ở đây đều là người thông minh, tự nhiên hiểu đây là Hồng Nguyệt Lâu sợ anh Mặc đến lúc đó không trả được tiền, giám đốc tài vụ đích thân đi giục tiền rồi.
Mà giám đốc tài vụ đã lên tầng hai, thời gian trước sau không vượt quá hai phút, buổi đấu giá lại tiếp tục diễn ra, mà anh Mặc đó vẫn yên ổn ngồi ở trong phòng bao số 10, không có một chút chuyện gì, từ đó đủ nói rõ anh Mặc đã lấy ra đủ tiền rồi.
Cho nên, anh Mặc này chắc là thật sự có năng lực tranh với cậu ba Dương.
Chỉ là, không biết tiếp theo liệu có diễn ra cuộc chiến tranh giành nữa không.
Giá khởi điểm bây giờ, hơn nữa gọi giá một lần cần tăng thêm 150 tỷ, nếu giống như hai lần trước, kết quả cuối cùng mọi người đều không dám nghĩ.
“Đắt như vậy sao?” Mắt của Sở Bách Hà nhìn chằm chằm, cái này cũng quá đắt rồi, ai lại bỏ ra nhiều tiền như thế để mua một thứ căn bản không có tác dụng về như này chứ?
Dù sao cô ta tuyệt đối sẽ không mua, khả năng là do nghèo đã hạn chế sự thưởng thức của cô ta.
“Ông chủ của Hồng Nguyệt Lâu này thật sự không đơn giản, vậy mà có thể có được thứ đồ tốt như thế?” Sau khi Sở Bách Hà hoàn hồn, vẻ mặt nhiều hơn vài phần suy tư: “Cháu nói xem ông ta từ đâu mà có? Sẽ không phải giả chứ?”
“Nghe nói Hồng Nguyệt Lâu trước nay không đấu giá đồ giả.” Đường Minh Hạo đảo mắt liếc nhìn Sở Bạch Hà, thứ này quả thật là hiếm có, cũng khó trách Sở Bách Hà sẽ nghi ngờ, nhưng Hồng Nguyệt Lâu nhiều năm như vậy trước giờ chưa từng xuất hiện lỗi, mặt quản lý chắc chắn rất nghiêm khắc, đương nhiên đối với giám định vật phẩm đấu giá chắc chắn càng nghiêm ngặt.
Hơn nữa người đến Hồng Nguyệt Lâu tham gia đấu giá đều là người có thân phận, nếu người khác sau khi đấu giá đồ vật mang về giám định ra đồ giả, Hồng Nguyệt Lâu tuyệt đối không bù nổi mất, ông chủ của Hồng Nguyệt Lâu không có khả năng làm chuyện ngu ngốc như thế.
“Vậy cháu nói nhiều đồ tốt như thế, ông chủ của Hồng Nguyệt Lâu lấy từ đâu ra?” Sở Bách Hà nhíu mày, trước tiên không nói kiện ngọc khí thời Chu Hán này, chỉ nhắc đến bức danh họa và ngọc bội đấu giá trước đó đều là thứ khó gặp, Hồng Nguyệt Lâu này từ đâu mà có được.
“Những thứ này chỉ cần tồn tại thì có thể tạo ra thị trường, chỉ có thể nói ông chủ của Hồng Nguyệt Lâu thật sự không đơn giản.” Đường Minh Hạo biết, có vài chuyện bạn nhìn trông không thế nào, nhưng đối với những người có thủ đoạn đặc biệt ở phương diện này mà nói thật ra cũng không phải chuyện quá khó.
“Cháu nói xem lần này cậu ba Dương còn ra tay không?” Sở Bách Hà không có băn khoăn về vấn đề nguồn gốc của đồ đấu giá nữa, cô ta nghĩ giá khởi điểm cao như thế, không biết lần này cậu ba Dương liệu có ra tay nữa không?
“Theo như cháu điều tra, ông ấy không có hứng thú gì với loại ngọc khí này cả, dưới tình huống bình thường ông ấy chắc sẽ không ra tay, nhưng người của phòng số 10 rất rõ ràng là nhắm vào ông ấy, cho nên cháu cũng không chắc ông ấy lần này liệu có ra tay nữa hay không.” Lời nói của Đường Minh Hạo dừng lại, sau đó bỗng mỉm cười: “Cho nên, có một điểm cháu có thể chắc chắn, nếu như Dương Tầm Chiêu ra tay, quá nửa chính là đào hố cho anh Mặc ở phòng bao số 10.”
“Anh Mặc của phòng bao số 10 đó đã mắc câu hai lần rồi, còn có thể cắn tiếp sao?” Mắt của Sở Bách Hà nhanh chóng lóe lên, cô ta cảm thấy chỉ cần anh Mặc của phòng bao số 10 có một chút đầu óc đều không thể tiếp tục cắn câu nữa.
Vừa rồi anh Mặc đó đã tốn 900 tỷ rồi, đương nhiên còn có một món 3 tỷ nữa.
Nếu là cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ không tiếp tục cắn câu nữa.
“Cháu cảm thấy nếu như là Dương Tầm Chiêu đào hố, người đó vẫn sẽ nhảy vào.” Suy nghĩ của Đường Minh Hạo và Sở Bách Hà rõ ràng không giống nhau: “Anh ta bây giờ chắc rất muốn thắng Dương Tầm Chiêu một lần.”
“Vậy mấu chốt là anh ta có thể thắng cậu ba Dương sao?” Mắt của Sở Bách Hà lóe lên, nếu hai người lần nữa đối đầu, người đó có thể thắng sao?
Muốn thắng là một chuyện, ai cũng nhìn ra được anh Mặc của phòng bao số 10 đó muốn thắng cậu ba Dương, hơn nữa là rất muốn thắng, nhưng mấu chốt là anh Mặc đó có thể thắng được không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.