Trên mặt của Lương cũng có biểu cảm không thể tưởng tượng nổi, ông ta đã nghe Tiểu Cửu nói rằng cô gái kia với người trên bức tranh của thành chủ rất giống nhau, nhưng mà ông ta không nghĩ lại giống nhau như thế.
Thiếu chút nữa là cậu Hàn đã huýt sáo, cô gái này chắc thật sự là con gái của thành chủ nhỉ.
Căn bản cũng không cần phải xét nghiệm gì nữa đâu ha?
Đương nhiên là mọi người không thể nhìn thấy được dung mạo của người trong bức tranh của thành chủ, cho nên giống chính là loại khí chất đó, loại tư thái đó, loại phong cách đó.
Nói trắng ra thì chính là một loại cảm giác, cũng bởi vì không nhìn thấy rõ dung mạo của người trên bức chân dung của thành chủ, cho nên loại cảm giác tưởng tượng đó mới mạnh mẽ.
“Thành chủ, cô cả nhà họ Đường, chú Lương, tôi đã dẫn người đến rồi, chính là cô ấy, cô ấy tên là Trình Nhu Nhu.” Lúc Tiểu Cửu nhìn thấy phản ứng của mọi người thì cũng không cảm thấy bất ngờ gì hết, bởi vì lúc ấy lần đầu tiên mà cô ta nhìn thấy Trình Nhu Nhu thì còn khiếp sợ hơn là so với bọn họ.
Trình Nhu Nhu không nghĩ tới là sẽ có nhiều người như vậy, càng không nghĩ đến là hiện trường lớn như thế, hơn nữa lúc nãy có nghe Tiểu Cửu gọi người bằng những danh xưng đó làm cho cô ta cảm thấy cao quý mà đáng sợ.
Mặc dù cách xưng hô thành chủ đã sớm không còn ở nước Z, nhưng mà trong trường hợp như vậy, loại khí thế như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866865/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.