“Sợ để tôi vào như vậy sao? Sao hả? Trong phòng giấu người?” Cậu ba Dương thấy cô vẫn không có ý mở cửa cho anh, khóe miệng hơi nhếch lên.
Lời này của anh là dùng ngữ khí nửa đùa nửa thật nói ra, nói thật, tuy tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nói nghe thấy, nhưng anh vẫn không tin giữa cô với Đường Bách Khiêm thật sự có gì.
Anh tin tưởng cô.
Anh chỉ là muốn đến xem thử là có chuyện gì.
Tiểu công chúa nói rất chắc nịch, anh không nhìn cho rõ, trong lòng sẽ có hơi không thoải mái.
Hàn Nhã Thanh nhìn anh, khóe môi dường như hơi mang theo ý cười, cô vừa muốn mở miệng trả lời vấn đề của anh.
“Thanh Thanh, cậu đang nói chuyện với ai thế? Tình huống gì thế?” Vào lúc này, trong phòng tắm đột nhiên có âm thanh truyền tới.
Giọng nói trung tính tiêu chuẩn đó, vô cùng từ tính, trầm thấp mà dày.
Sắc mặt của cậu ba Dương trong nháy mắt thay đổi, nhất thời trong hai mắt băng lửa giao nhau, bàn tay giữ cửa anh dùng sức nắm chặt.
Hai mắt của anh nhìn chằm chằm Hàn Nhã Thanh, anh thầm hít thở sâu một hơi, muốn khiến mình bình tĩnh lại, nhưng lại cảm thấy trong lòng dường như châm lửa, mau chóng thiêu đốt.
“Hàn Nhã Thanh, em có phải nên giải thích một chút không?” Anh không muốn nghi ngờ cô, một chút cũng không muốn, nhưng giọng nói đó từ trong phòng tắm truyền ra lại khiến anh...
“Cho nên, anh là đến bắt gian?” Hàn Nhã Thanh không có trả lời câu hỏi của anh, mà hỏi ngược một câu.
Cho nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866839/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.