Cho cô ta mượn mười lá gan cô ta cũng không dám chọc vào Tư Đồ Không.
Hai nhân viên bán hàng vừa rồi muốn lục soát Hàn Nhã Thanh kia giờ phút này sắc mặt rõ ràng cũng trở nên rất xấu.
Họ không thể ngờ rằng kẻ trộm mà họ vừa xác định lại lập tức biến thành bà chủ của họ.
Tiếp theo không biết bà chủ mới này sẽ tính sổ với các cô như thế nào?
“Nếu không có việc gì thì chúng tôi đi về.” Cảnh sát nhìn tình huống này tưởng là chuyện đã được giải quyết, cảm thấy không có chuyện gì nên muốn rời khỏi đây.
Nhưng...
“Cảnh sát, xin anh chờ một chút.” Hàn Nhã Thanh vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên gọi cảnh sát đang định rời đi lại.
“Cô Hàn còn có chuyện gì sao?” Vị cảnh sát hơn bốn mươi tuổi mở to đôi mắt sắc, dưới tình huống này anh ta biết rõ cô Hàn này tuyệt đối không đơn giản, nếu không thì không thể chỉ trong chớp mắt một cửa hàng trực tiếp biến thành của cô.
Hơn nữa bây giờ Tư Đồ Không còn tự mình tới.
Tư Đồ Không chính là một nhân vật oai phong lẫm liệt ở Thành phố A, có thể mời được vị đại phật Tư Đồ Không này đến thì không có mấy ai.
Nhưng hôm nay rõ ràng Tư Đồ Không đến là vì cô Hàn.
Cho nên cô Hàn là người tuyệt đối không thể đắc tội được.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, cũng muốn biết cô gọi lại cảnh sát vào lúc này là muốn làm gì?
Khóe môi Tư Đồ Không hơi nhếch lên, dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866555/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.