Lúc này cô đã cúp điện thoại của anh, anh cũng còn hơi tỉnh nên không muốn cô đến.
Chỉ là cơ thể quá khó chịu, anh muốn đợi một lát, sau đó đi bệnh viện, có lẽ bệnh viện sẽ có cách.
Mặc dù Hàn Nhã Thanh vừa tức giận cúp cuộc gọi, nhưng càng nghĩ càng thấy lo lắng.
Trước đây cô đã từng bị hạ loại thuốc đó, bị chuốc loại thuốc đó cô không thể kiểm soát được bản thân.
Hàn Nhã Thanh thở dài thườn thượt, cô cầm chặt điện thoại trong tay, đưa ánh mắt nhìn thẳng vào điện thoại trong tay.
Cô nghĩ đến hơi thở của Dương Tầm Chiêu vừa rồi không bình thường, nghĩ đến khi Dương Tầm Chiêu nói giọng của anh không bình thường.
Hàn Nhã Thanh thầm mắng trong lòng, cuối cùng không nhịn được lại bấm số của Dương Tầm Chiêu, cho dù anh thật sự cố ý uống thuốc, cô thật sự có thể bỏ mặc anh sao?
Cho dù anh không xảy ra chuyện gì thì ít nhất cô cũng nên đi qua xem xét, thật sự không ổn, ít nhất cô cũng có thể đưa anh đến bệnh viện.
Lúc này, Dương Tầm Chiêu đang nằm trên giường, thân thể khó chịu hơi co lại, nghe thấy tiếng chuông, ánh mắt lóe lên, sau đó cầm điện thoại lên, nhìn thấy dãy số hiển thị trên màn hình điện thoại, hiển nhiên là sững sờ.
Tại sao cô lại gọi đến nữa rồi?
Anh cứ nghĩ sau khi cô cúp điện thoại, cô sẽ không quan tâm đến anh nữa!
Trong lòng Dương Tầm Chiêu thở dài một hơi, duỗi ra ngón tay có chút rụt lại, bấm vào nút nghe.
“Nhã Thanh.” Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866537/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.