Lúc này Dương Tầm Chiêu vẫn đang đè chặt trên người cô, trong không gian chật hẹp thế này, tư thế mập mờ kia khiến cho
người ta đỏ mặt, lại thêm động tác tùy ý đó của Dương Tầm Chiêu, cộng thêm giọng nói truyên đến từ trong điện thoại, tình huống này thật sự là...
Hàn Nhã Thanh muốn cúp điện thoại, chỉ có điều, Dương Tầm Chiêu đột nhiên cúi đầu hôn cô lân nữa, nụ hôn tà khí mang theo sự trừng phạt, bá đạo khiến cho người ta ngạt thở.
"Thanh Thanh, đã sáu năm rồi, đây là lần đầu tiên em chủ động liên lạc với anh!” Vẫn chưa cúp máy, trong điện thoại vẫn tiếp tục truyền đến giọng nói của người đàn ông kia.
Dương Tầm Chiêu nghĩ vừa rồi trên màn hình điện thoại không có tên, chỉ là một dãy số, đó là số điện thoại của người đàn ông kia.
Ánh mắt Dương Tầm Chiêu rõ ràng trầm xuống, sáu năm không liên lạc, số điện thoại di động này cô lại nhớ rất rõ.
Anh dám cam đoan người phụ nữ này chắc chắn sẽ không nhớ số điện thoại di động của anh.
Giờ phút này Dương Tầm Chiêu nghe thấy giọng nói ở đầu dây bên kia có chút quen thuộc, nhưng lúc này rõ ràng anh không được bình tĩnh lắm nên cũng không thể tinh tế phân biệt được.
"Thanh Thanh, sáu năm qua, tình yêu anh dành cho em chưa bao giờ thay đổi, anh biết với tính cách của em, một khi em nhận định thì sẽ không thay đổi, Thanh Thanh, chúng ta đã bỏ qua sáu năm, anh không muốn lại tiếp tục sai lâm, chúng ta bắt đầu lại từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866351/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.