“Ừ, chúng ta chỉ là làm cho Ngụy Khang nhìn thôi, nhìn xem rốt cuộc ở bên phía của Ngụy Khang là có thái độ gì.” Ông cụ Dương không hề che giấu mục đích của mình tí nào, cái này vốn cũng là tác phong quen thuộc của ông ta.
Lúc Hàn Nhã Thanh đến nhà chính nhà họ Dương, ông cụ Dương và bà cụ Dương đang chờ cô, bởi vì tài xế của nhà họ Cố đang chờ bọn họ.
“Không phải đã kêu cô nhanh lên rồi hả, sao bây giờ mới tới?” Bà cụ Dương nhìn cô một chút, trong giọng nói mang theo vài phân bất mãn, có điều là bây giờ cũng đã khá hơn bình thường rất nhiều.
Sắc mặt của ông cụ Dương chìm xuống, nhìn thấy sau khi Hàn Nhã Thanh bước lên xe thì lạnh giọng nói: “Cái giá đỡ này của cô cũng đủ lớn nhỉ, đề cao bản thân quá rồi đó ”
Hàn Nhã Thanh cũng không nói cái gì cả, thân sắc rất bình thản, trong bình phản có một loại cảm giác như khiến lòng người dịu lại.
Cô không có bất kỳ phản ứng nào với thái độ của ông cụ Dương và bà cụ Dương.
Ánh mắt của bà cụ Dương lấp loé, hiển nhiên không ngờ đến Hàn Nhã Thanh sẽ "nhịn" như vậy.
Thật ra thì Hàn Nhã Thanh cũng không phải là đang nhịn nhục, chỉ là đang khinh thường để ý đến bọn họ mà thôi.
Ông cụ Dương là một người kiêu ngạo không nói lý, giờ phút này nhìn thấy dáng vẻ này của Hàn Nhã Thanh, trong lòng cũng có chút không được tự nhiên.
Ngay cả tài xế của nhà họ Cố cũng nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866275/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.