“Bà Chung, thật sự xin lỗi, đây là do Nhã Thanh đặc biệt thiết kế cho vợ của tôi, lần này chỉ có một bộ thôi.” Trên mặt của ông cụ Hàn mang nụ cười, nhưng câu trả lời này lại cực kì bá khí.
Bà cụ Hàn rất hiền hòa nhẹ nhàng gật đầu phối hợp.
“Hừ, con nhỏ xấu xí ngu ngốc kia, sao cô ta có thể thiết kế ra trang sức như thế này được?” Sắc mặt của bà cụ Dương càng khó coi hơn, bà ta nhịn một chút, cuối cùng vẫn là nhịn không được.
“Bà Dương là đang nghi ngờ bộ trang sức này không phải do Nhã Thanh của nhà chúng tôi thiết kế à? Tôi dám đảm bảo bộ trang sức này chỉ có một bộ duy nhất, tuyệt đối không tìm ra được bộ thứ hai.” Cho đến bây giờ, ông cụ Hàn cũng không phải là người dễ khi dễ, câu nói này có thể trực tiếp vã bôm bốp vào mặt của người khác.
Ông cụ Hàn vừa nói lời này ra, sắc mặt của bà cụ Dương liền đen tại chỗ, vẻ mặt của Kiều Thiên Lý cũng lúc xanh lúc trắng, khá là đặc sắc.
Đương nhiên là đám người này có thể nghe ra được ý tứ trong lời nói của ông cụ Hàn, nhưng mà đó dù sao cũng là bà cụ Dương, đám người cũng không dám trực tiếp chế giễu.
“Ông Hàn, chúc mừng chúc mừng” Đúng vào lúc này, có một người đàn ông trung niên đi đến trực tiếp nói lời chúc mừng với ông cụ Hàn.
“Cảm ơn Lưu tổng” Ông cụ Hàn rất tự nhiên kéo tay của Hinh Tú Bình, trên mặt mang theo nụ cười, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866274/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.