Cho dù là ông cụ Dương cũng không thể làm gì vợ của anh.
Cùng lúc đó nhà của Hứa Dinh Dinh.
Tịch Xuyên vẫn ăn vạ không chịu đi, Hứa Dinh Dinh thật sự không làm gì được anh ta nên cuối cùng chỉ có thể mặc kệ anh ta, vì vậy Tịch Xuyên đã dọn đồ của mình đến đây, hiển nhiên là chuẩn bị ở lâu dài.
Đường Minh Hạo thấy vậy cũng không nhịn được kinh ngạc thán phục, quả nhiên muốn theo đuổi vợ thì cần phải mặt dày, mặt dày mày dạn đúng là cách có hiệu quả.
Lúc đầu mẹ Dinh Dinh còn đuổi người, hiện tại cũng giúp đỡ Tịch Xuyên thu xếp đồ đạc, bạn học nhỏ Đường Minh Hạo suy nghĩ sau này bọn họ muốn trải qua thế giới hai người thì có ngại nó và Vũ Kỳ vướng víu hay không? Có đuổi nó và Vũ Kỳ ra khỏi nhà hay không?
Lúc này Tịch Xuyên và Hứa Dinh Dinh cùng thu xếp đồ đạc, trong lòng vô cùng vui mừng. Thật ra lúc trước anh ta cố ý bày đồ đạc lung tung lên làm cho Hứa Dinh Dinh không nhìn nổi, phải đi tới giúp anh ta sắp xếp.
Tịch Xuyên cảm thấy mình ngày càng thông minh.
Đúng lúc này, điện thoại của anh ta đột nhiên vang lên, Tịch Xuyên nhìn thoáng qua, sau đó đi ra khỏi phòng đến ban công mới nghe điện thoại.
"Cậu chủ, bà chủ biết cậu và cô Hứa lại ở bên nhau rồi..." Điện thoại vừa kết nối thì quản gia Ngô thấp giọng nói.
"Chú Ngô, chú nói tôi và cô Hứa lại ở bên nhau? Ý của chú là trước kia tôi và cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866212/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.