Thanh Thanh vừa nói đều đã trả sạch rồi, nghĩ hẳn đã trả không chỉ một lần đi? Nếu không Thanh Thanh sẽ không dùng một
chữ “đều."
Với tính cách ranh mãnh âm hiểm của Dương Tầm Chiêu cũng quả thực không thể để mình chịu thiệt thòi.
Xem ra chuyện này có kịch hay! Có kịch hay!
Mộ Dung Tri càng nghĩ càng hưng phấn!!
“Thanh Thanh, anh nói em nghe, em ngủ Dương Tầm Chiêu rồi, Dương Tâm Chiêu cũng ngủ em rồi, Dương Tâm Chiêu nhất
định đã ngủ không chỉ một lần đi, cho nên bây giờ là Dương Tầm Chiêu thiếu em, em nên đòi lại...” Mộ Dung Tri cảm thấy đây tuyệt đối là một chủ ý hay, đòi đi đòi lại như vậy, ngày tháng đương nhiên ngày càng dài, quan trọng nhất là hai người cũng thân mật khắng khít như vậy, chậm rãi nhất định sẽ có tình cảm, có tình cảm rồi tất cả đều dễ giải quyết.
“Mộ Dung Tri, anh xem em là con nít ba tuổi sao?” Hàn Nhã Thanh trực tiếp cắt ngang lời của Mộ Dung Tri, cô bất giác nâng
cao giọng.
Mộ Dung Tri khẽ sững sốt, Thanh Thanh nhà anh về mặt tình cảm trước giờ đều chậm chạp, không khác gì con nít ba tuổi.
Đương nhiên, Thanh Thanh nhà anh ở những mặt khác rất lợi hại, không phải dễ dàng qua mặt như vậy.
Nhưng mà, Mộ Dung Tri cảm thấy chuyện này anh cũng không cần quá lo lắng, mấu chốt chuyện này nằm ở Dương Tầm Chiêu, với năng lực của Dương Tầm Chiêu, nếu anh không muốn ly hôn, nếu anh thật sự để ý Thanh Thanh, cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866209/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.