“Nếu em nói là không nói gì, anh tin không?” Hàn Nhã Thanh khẽ nhếch miệng, hôm qua cô thật sự không nói gì với Liên Cung, cũng không biết ông cụ Hàn nhìn kiểu gì mà cảm thấy hai người họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Dương Tầm Chiêu nhìn cô, mím môi, im lặng, nếu phải nói thì anh tin lời cô, nhưng cứ nghĩ đến chuyện hôm qua Liên Cung đi cầu hôn, còn có một xe chất đầy hoa hồng, anh lại không thể không để ý đến.
Hơn nữa, anh cảm thấy ông cụ Hàn nói hai người họ nói chuyện rất vui vẻ, không thể nào là nói bừa được, còn có tấm ảnh kia...
Nhưng mà, nếu cô đã nói như vậy, anh vẫn tin, không biết tại sao, anh cảm thấy cô sẽ không lừa mình.
Sắc mặt Dương Tầm Chiêu dịu đi một chút.
“Chồng à, em đói rồi, chúng ta đi ăn có được không?” Hàn Nhã Thanh giỏi nhất là biết quan sát sắc mặt, thấy tâm trạng của
anh đã thay đổi, mới nhân cơ hội này làm nũng.
Nói thật, chuyện làm nũng với một người đàn ông như vậy, đây là lần đầu tiên trong đời cô làm, cô không giỏi lắm, nhưng vì
muốn an ủi còn người kiêu ngạo trước mặt, cô không thể không làm vậy.
Cô biết rõ, không thể chọc vào người này được.
Cách làm nũng này của cô cũng là học được từ cục cưng Vũ Kỳ nhà cô, giọng nói mềm mại, ngọt ngào, nũng nịu này khiến
người khác không thể chống cự lại, dù sao thì cô chưa bao giờ có thể chống cự lại mỗi khi cục cưng Vũ Kỳ nhà cô làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866191/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.