Nếu đã như thế, Hàn Nhã Thanh quyết định làm người tốt đến cuối: “Nếu không, hôm nay chúng ta làm xong thủ tục ly hôn luôn được không?”
Dù sao cũng phải ly hôn, đương nhiên là càng nhanh càng tốt, cũng tốt với hai người bọn họ, đương nhiên cũng tốt đối với cô.
Làm xong thủ tục ly hôn, cô có thể dẫn theo hai bé con về, không cân phải sống những ngày tháng lo lắng đê phòng như thế
này nữa.
Trong mắt Hàn Nhã Thanh ánh lên tia vui sướng không cách nào che giấu được.
Nhìn thấy cô vui sướng như thế, Dương Tầm Chiêu chỉ cảm thấy lông *** hơi bực bội, lên không được, xuống không xong,
anh thật sự muốn bóp chết cô cho rồi.
Không đúng, anh càng muốn đè cô dưới thân, hung hăng mà muốn cô.
Ly hôn chắc chắn là không có khả năng, từ giây phút đầu tiên kết hôn tới tận bây giờ, anh chưa bao giờ muốn ly hôn, cả đời này cô cũng đừng mơ đến chuyện ly hôn.
Đương nhiên, anh cũng biết, bây giờ cô không thích anh, anh thậm chí có thể cảm giác được cô còn rất bài xích tình cảm.
Nhưng mà cô cũng không bài xích cơ thể anh, không bài xích sự thân mật của anh, cũng không bài xích nụ hôn của anh.
Nếu đã như thế, vậy thì anh cứ ngủ đến khi cô phục đi, trước tiên ngủ để thu phục cơ thể của cô, sau lại ngủ để thu phục trái
tim cô.
Đương nhiên muốn danh chính ngôn thuận ngủ để thu phục cô, chắc chắn không thể ly hôn được.
Anh cảm thấy bản thân nên đẩy nhanh tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866068/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.