Sau đó, Hàn Nhã Thanh trực tiếp đóng cửa phòng lại trước mặt cậu ba Dương. 
Sau đó... Không có sau đó nữa... 
Cậu ba Dương nhìn căn phòng khép chặt, sững sờ, ngây ngốc... 
Anh không dám tin, anh lại cứ như vậy bị đuổi ra ngoài? Bị cô không nể nang gì đuổi ra ngoài? 
Cậu ba Dương đứng ngoài cửa, âm thầm hít thở, cố hết sức để bản thân bình tĩnh lại. Mặc dù nói cô và anh kết hôn chưa lâu nhưng đối với cô, anh vô cùng hiểu cô. 
Với tính cách của cô, càng ép, cô sẽ tránh anh càng xa, cho nên, chuyện này không thể vội vàng... 
Người anh cũng đã lấy về rồi, anh cũng không cần phải gấp gáp giờ phút này làm gì, sau này, có thời gian sẽ từ từ “tính sổ” với cô! 
Đến lúc đó, nợ cũ, nợ mới, anh sẽ tính với cô sòng phẳng một lượt! 
Trong phòng, Hàn Nhã Thanh đợi một lát, thấy bên ngoài không có bất cứ động tĩnh gì nữa, lúc này, cô mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm. 
Cô cầm tóc của Dương Tâm Chiêu và hai cục cưng đi giám định AND, kết quả giám định chứng minh Dương Tâm Chiêu không phải là người đàn ông năm năm trước. Theo lí mà nói, cô nên yên tâm mới đúng, nhưng không biết vì sao cô lại cảm thấy có chút bất an?! 
Hơn nữa, cô bây giờ càng không nghĩ ra, Dương Tâm Chiêu vì sao không nên cưới cô. Lần trước đến nhà cổ của nhà họ Dương, ông cụ Dương và bà cụ Dương vô cùng không hài lòng về cô. Thật ra với tình hình của cô bây giờ, hai vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866028/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.