Tống Kiều để mặc Kỷ Đằng đưa mình vào chỗ nghỉ ngơi, trợ lý của cô là A Xán nhanh chóng đem trà gừng và khăn lông đến. Kỷ Đằng ở bên cạnh đã sớm nhịn không nổi, nói bằng giọng bực tức:
- Tôi còn tưởng cô bản lĩnh cỡ nào, hóa ra chỉ có vậy. Bộ dạng không chịu thua kém khi đối diện với tôi đi đâu rồi?
Tống Kiều vừa lau tóc vừa cất giọng nhàn nhạt:
- Từ đầu tôi đã nhận ra cô gái đó không có thiện ý với mình, nên tôi muốn nhìn xem cô ta có thể vì anh mà làm đến đâu?
- Cô đem mạng sống của mình ra để thỏa mãn trí tò mò? Cô cũng thật có đầu óc đấy.
Tống Kiều lắc đầu, sao cái người này lại có thể ăn nói khó nghe như vậy? Nếu không phải anh ta là em trai Kỷ Đình Dạ thì cô sớm đã đánh cho anh ta một trận rồi.
- Anh nói quá rồi, tôi tiếc mạng lắm đấy. Chẳng qua vì tôi đã lường trước được sẽ không sao nên mới để cô ta muốn làm gì thì làm. Mà anh cũng không có tư cách mỉa mai tôi, tôi ra nông nỗi này cũng là vì anh đấy.
- Nói gì vậy? Liên quan gì đến tôi?
- Cô ta thích anh nên mới thấy tôi ngứa mắt.
Kỷ Đằng tựa nghiêng vào tường, cười khẩy:
- Vậy lỗi giác nào của cô ta thấy được tôi thích cô?
Tống Kiều câm nín, dứt khoát ném Kỷ Đằng qua một bên. Từ xa, trợ lý của Lạc Vy Vy đi đến, cô ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692157/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.