Lời Lý Sơn vừa nói ra, ngoại trừ Lưu Vũ Bằng thì tất cả mọi người gần như sốc đến không nói thành lời. Cả đại sảnh đều chìm trong bầu không khí nặng nề trầm mặc, không ai muốn là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ.
Qua thật lâu, Rose cuối cùng cũng hoàn hồn, sắc mặt bà ta trắng đến dọa người, không thể tin mà liên tục lẩm bẩm.
- Không thể nào… Ông vì trả thù nên mới gạt tôi. Nó… nó làm sao lại là con gái tôi được…
Lưu Vũ Bằng nhắm mắt, trên gương mặt là sự bất lực và suy sụp. Rose thoát khỏi khống chế của Lý Sơn, không chút hình tượng túm áo Lưu Vũ Bằng điên cuồng gào thét.
- Ông nói đi, có phải ông thông đồng với Lý Sơn gạt tôi không? Con gái tôi đã chết cháy từ hai mươi mấy năm trước rồi, sao nó lại là Tống Kiều được chứ?
Lưu Vũ Bằng để mặc Rose túm lấy mình, ánh mắt nhìn bà là sự đau lòng cùng thương hại.
- Những gì ông ta nói đều là thật. Năm xưa khi biết mẹ tôi sai người đốt nhà, tôi đã bảo Lý Sơn đến trước mang đứa bé rời đi. Trùng hợp là con của Tú Hoa vì sinh non mà chết yểu, nên tôi đã đem con gái của chúng ta thế vào. Tôi vốn muốn nói rõ với bà, nào ngờ bà lại bật vô âm tính.
Rose cười trong nước mắt, chậm rãi buông tay ra khỏi người Lưu Vũ Bằng. Web đọc nhanh tại ⩶ 𝑇𝙍uM 𝑇𝙍U𝙔e𝙽.Vn ⩶
Kỷ Đình Dạ không ngờ lại còn có chuyện này, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-dai-boss/2692035/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.