Một ngày mới lại đến, hôm qua, cô bị tiêm một liều an thần nên ngủ li bì. Cả buổi hôm qua, anh ở lại coi sóc cô.
...
Cô từ từ mở mắt, quay đầu sang bên trái thì thấy anh đang cầm lấy tay cô, ngủ rất ngon. Cô mỉm cười và đặt nhẹ tay phải lên đầu anh.
" Cao Trường Cung... em đã cố gắng kéo dãn chúng ta nhưng tại sao... càng lúc càng gần? Em có lỗi với anh nhiều lắm mà sao anh vẫn quan tâm đến em?" _ cô nghĩ bụng
Lúc này, Cao Trường Cung tỉnh dậy.
" Anna, cô tỉnh rồi hả?"
Cô nhanh rút tay lại: "Sao anh lại ở đây? Đây là bệnh viện... tôi muốn ra khỏi đây..."
Tôi muốn ra khỏi đây.
Anh thật sự rất tức giận, cô đã bị thương như thế này mà cứ đòi ra khỏi đây.
Anh nói: "Cô có biết là rất nguy hiểm không? Xém chút nữa..."
Cô liền nhảy vào họng anh: "Nếu anh không giúp tôi thì tôi nhờ người khác. Nguy hiểm thì sao kia chứ? Đâu có liên quan đến anh. Anh không cần phải giả tốt, anh thấy tôi giống với người anh thương nên mới đối xử tốt với tôi. TÔI KHÔNG CẦN!!!"
Cao Trường Cung thật sự rất ngạc nhiên. Cô giám lớn tiếng với anh. Vì cô đang mang bệnh nên anh cũng không muốn đôi co. Anh liền đi ra khỏi phòng.
Cô không hề muốn làm như vậy, chỉ là... cô không muốn anh tiếp tục lo lắng cho cô.
Cô đan hai bàn tay vào nhau rồi đặt lên trán.
Lúc này, Tiêu Bách đi qua. Anh thấy cô đang ôm đầu, anh đi vào và cà khịa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/1727630/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.