Bốn người họ vẫn ngồi ngoài đó. Ôm đầu lo lắng cho cô. Nhất là Cao Trường Cung. Anh không thể ngồi yên được. Cứ đi đi lại lại khiến cho ba người kia phải chóng mặt.
Bác sĩ bước ra, chưa kịp tháo khẩu trang. Cao Trường Cung chạy tới, nắm lấy hai bả vai của bác sĩ, ánh mắt đầy sự lo lắng: "Bác sĩ, cô ấy sao rồi?"
" Lúc đầu, chúng tôi tính để cho vết thương tự lành nhưng lại bị như thế này nên chúng tôi bắt buộc phải khâu. Chúng tôi đã khâu vết thương lại và băng bó cẩn thận. Người nhà yên tâm! Lát sau, cô ấy sẽ tỉnh lại. Mời người nhà theo tôi để đi đóng viện phí."
Cao Trường Cung đưa thẻ đen cho Hoắc Cảnh Nha.
" Đi đi!"
Hoắc Cảnh Nha nghe vậy liền đi theo bác sĩ để đóng viện phí cho cô.
Chu Hắc Minh cảm thấy rất khó xử. Đáng lẽ anh mới là người phải trả tiền viện phí nhưng ngặt nỗi... anh để quên ví.
Anh đứng gần Cao Trường Cung và nói: "Tôi... tôi xin lỗi."
Cao Trường Cung đáp: "Đợi cô ấy tỉnh lại. Cậu hãy xin lỗi cô ấy."
Vừa nói xong, các bác sĩ đẩy cô ra khỏi phòng cấp cứu.
Cao Trường Cung liền ập đến lo lắng
" Cô ấy bị sao vậy? Các người định đưa cô ấy đi đâu?"
" Chúng tôi đang đưa cô ấy đến phòng hồi sức."
Nói rồi các bác sĩ đẩy cô đi.
Cao Trường Cung thở phào nhẹ nhõm. Anh liền chạy theo các y bác sĩ. Chu Hắc Minh và Kiều Tú Nhi thấy vậy cũng liền đi theo.
Họ đưa cô vào trong phòng hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/1727629/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.