Đã ba tháng trôi qua, vẫn chưa thấy tin tức gì về cô_Hàn Yên Nhi. Trái tim anh thiếu cô, càng ngày càng lạnh giá. Từ ngày cô mất tích, anh chỉ biết công việc và công việc.
Còn bà Ba, tháng nào, cô cũng gửi mười triệu về cho bà. Bà Ba không hề biết người gửi tiền cho mình là ai cả. Bà cũng có lần nghi ngờ và hỏi nhưng họ không nói. Bà không dùng mà cất trong tủ. Ba tháng trôi qua chẳng thấy tin tức về con gái. Bà về quê sống cho an nhàn. Bà trả nhà lại, cầm số tiền hàng tháng cô gửi về quê.
Ông bà Hàn cũng sốt ruột lắm. Mấy tháng, cô chẳng về đây một lần. Tuy bà Hàn không phải mẹ ruột của cô và Hàn Tĩnh Chi. Nhưng đã mấy tháng, chẳng có tin tức gì về cô, bà cũng khá lo.
Từ trước đến nay, trong mắt bà, chỉ có mình ả, còn cô chỉ là thứ vô dụng, rác rưởi. Bà Hàn luôn phân biệt đối xử với hai chị em. Nhưng khi lớn lên sự nuông chiều của bà đã khiến cho Hàn Tĩnh Chi trở nên hư hỏng. Bây giờ, bà mới nhận ra đứa con gái mà bà gọi là ngoan hiền lại không phải là người như vậy. Còn đứa con gái mà bà luôn chỉ trích, ghét bỏ lại là một đứa con ngoan và luôn biết yêu thương, tôn trọng mọi người.
Còn ả_ Hàn Tĩnh Chi. Chẳng thấy tin tức gì về cô. Ả chỉ biết vui mừng trong sự sung sướng.
Cô ta cảm thấy hạnh phúc khi không thấy mặt Hàn Yên Nhi. Nếu cô chết thì toàn bộ khối tài sản kết xù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/163681/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.