Họ vẫn chưa tìm thấy cô. Ai nấy cũng dần tuyệt vọng. Họ nghĩ rằng cô đã nhảy xuống biển từ trên vách đá này. Nhưng không, cô chưa hề chết, cô chỉ đang tạo một màn kịch mà thôi. Nỗi hận thù trong lòng cô vốn dĩ đã được vứt bỏ nhưng bây giờ ôm tất cả thù hận và nhất định cô phải khiến cho những kẻ đã uy hiếp, hãm hại cô phải trả giá.
Lớp A1 chẳng còn hứng thú với việc đi chơi nữa. Họ cảm thấy thiếu đi đứa bạn với cả sự mất tích bí ẩn của cô khiến ai nấy đều phải sợ. Họ đã trở lại trường học.
Cao Trường Cung đã về nhà Cao Trường Phong.
Khi nghe tin Yên Nhi bị mất tích. Cao Trường Phong ngạc nhiên: "Anh nói sao? Yên Nhi... cô ấy nghĩ quẩn ư? Không! Không thể nào!"
Cao Trường Cung sắc mặt hờ hững, tuyệt vọng:
"Anh đã cho người tìm hết cả bãi biển nhưng không tìm thấy cô ấy. Ai cũng nghiêng về phía cô ấy đã tự tử và bị sóng cuốn mất xác. Nhưng... anh không tin. Em có nghĩ vậy không?"
" Em không tin. Bằng mọi giá dù phải lục tung bãi biển này lên cũng phải tìm được cô ấy. À, nhỡ như cô ấy về nhà bác Ba thì sao?" _Cao Trường Phong chợt nhớ ra
Bác Ba_ bà Ba, mẹ của Hàn Yên Nhi.
Anh không biết bác Ba là ai, ngơ ngác: "Bác Ba?"
Cao Trường Phong liền giải thích: "Là mẹ của Yên Nhi. Để em sang đó xem cô ấy về về đó không."
Hai người bắt đầu có hi vọng. Hai anh em lập tức phóng thẳng tới nhà cô.
"Ting
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/163680/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.