Sáng sớm, Hàn Yên Nhi đang nghỉ ngơi trong phòng. Đã có ai đó vào phòng cô mà cô không hay biết. Người đó đã chuẩn bị một mâm thức ăn thịnh soạn để cô ăn sáng.
Cô tỉnh dậy, nhìn thấy mâm thức ăn trên bàn liền lấy làm lạ: "Ai mang thức ăn cho mình đây? Thôi kệ, chẳng biết của ai miễn sao có ăn là được rồi!"
Cô vui vẻ chạy vào phòng vệ sinh. Năm phút sau, cô đi ra vào ăn hết chỗ thức ăn đó. Bỗng có ai gõ cửa.
" Ai vậy?"
" Dạ, em là phục vụ. Em mang thức ăn đến cho chị ạ!"
Cô ngạc nhiên, nghĩ bụng: "Vậy cái chỗ thức ăn này là của ai?"
Cô nói: "Tôi không ăn đâu. Cảm ơn!"
Người phục vụ kia rời đi. Cô vẫn còn hoang mang không biết ai là người đã mang thức ăn cho cô. Không suy nghĩ nhiều gì nữa, cô mở cửa đi ra ngoài, cô đụng mặt với Cao Trường Cung.
Cô giật mình. Anh thấy bộ dạng của cô, liền hỏi: "Làm sao mà giật mình vậy? Tôi đâu phải là ma."
Cô hỏi: "Anh... anh là người mang đồ ăn sáng cho tôi sao?"
Anh nói: "Sao? Bộ không ngon hả?"
Cô thở phào nhẹ nhõm khi biết người mang thức ăn cho cô không phải là người xa lạ.
Cô nói: "Từ lần sau, đừng mang thức ăn cho tôi nữa. Tôi không muốn phụ thuộc."
Cô nói thẳng ra khiến anh ngỡ ngàng. Càng ngày anh càng thích người con gái lạnh lùng; ý chí, nghị lực mạnh mẽ này. Anh khẽ cười: "Tôi biết rồi!"
Cô và anh xuống khỏi thuyền để hóng mát.
Từ đằng xa, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/163675/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.