Hàn Yên Nhi đang lúng túng không biết anh sẽ làm gì để khiến cô bơi được.
Anh như một giáo viên dạy bơi vậy, anh nghiêm khắc: "Trước tiên là làm quen với nước. Nín thở ở dưới nước bắt đầu!"
Thấy anh úp mặt xuống nước cô cũng làm theo.
Cô nín được 15 dây. Anh vẫn nín, cô nhìn anh mà ngưỡng mộ. Khoảng 30 dây sau, anh ra khỏi mặt nước.
Anh nói: "Vậy là xong một bước, bây giờ tôi sẽ dạy cô bơi."
Anh đặt cô với tư thế bơi. Sau đó, anh đỡ phần bụng, cô cố gắng đưa tay ra trước vỗ vỗ, chân sau thì đập đập. Nước bắn tung tóe hết vào mặt anh. Anh tức giận: "Cô tính cho tôi uống nước no hả. Nhẹ thôi!"
Cô gật đầu nghe theo lời anh chỉ bảo.
Khoảng 1 tiếng đồng hồ sau đó...
" Yeah! Cuối cùng mình cũng biết bơi rồi, cảm ơn anh nha!" _cô nở nụ cười với anh
Anh cười gượng và nói: "Không có gì!"
Thật ra trong lòng anh bây giờ phải nói là miệt kinh khủng, nhưng anh không thể để cô buồn được.
Cô ra biển xa bơi. Những con sóng mạnh mẽ không ngừng dạp vào bãi biển, cô ra càng xa thì y như là con sóng muốn nuốt chửng cô vậy. Vì độ sâu khá cao, cô liền chìm xuống dưới nước. Cao Trường Cung nãy giờ không thấy cô đâu liền nhảy xuống biển tìm cô: "YÊN NHI, CÔ Ở ĐÂU?" _anh hò lớn
Từ xa, có hai cái tay đang vùng vẫy, một dọng yếu ớt vang lên: "Cứu... cứu tôi... cứu tôi với..."
Anh nghe được dọng nói này, liền bơi nhanh tới chỗ cô. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai/163674/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.