Hàn Thương Ngôn không muốn tin, anh tuyệt vọng khóc trước cửa phòng cấp cứu, bản thân như mất toàn bộ sức lực vậy, anh quỳ gối trước cửa phòng phẫu thuật, liên tục đấm xuống nền gạch, anh đang trách bản thân vô dụng không thể bảo vệ nổi người mình yêu. Cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra, các bác sĩ và y tá đang đẩy một chiếc giường bệnh ra, trên đó đang có người nằm và một chiếc khăn màu trắng phủ kín. Hàn Thương Ngôn ngước mặt lên nhìn, anh vô cùng sững sờ, biểu cảm ngạc nhiên và thất vọng hiện rõ. Anh không tin, anh không thể tin được một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy mà vợ anh đã bỏ anh mà ra đi rồi. Bác sĩ cũng buồn và thương cảm cho cặp vợ chồng trẻ này, ông nói: "Chúng tôi đẫ cố gắng hết sức rồi... xin lỗi khi không thể cứu được vợ anh... Người nhà hãy nhìn mặt bệnh nhân lần cuối trước khi chúng tôi đưa thi thể cô ấy tới nhà xác..."
Những lời bác sĩ nói khiến anh đau khổ vô cùng, anh muốn chết thay cô, đáng lễ người phải hứng chịu những thứ không nên này phải là anh chứ không phải là cô. Tấm khăn trắng lật ra, để lộ gương mặt xinh đẹp đã trẩy xước do va đập đã được xử lý. Vì cô vừa mới rời xa thế giới này nên gương mặt vẫn còn chút sức sống, vẫn làn da trắng ấy, đôi môi hồng hào... nhưng sao cô không mở mắt... Hàn Thương Ngôn nhìn vợ, anh mất kiểm soát lao vào cô, hai tay anh nắm chặt lấy cánh tay cô mà lay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3616416/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.