Giai Y cô đợi mãi mà chị vẫn chưa ra mở cửa. Mà chị Chi lúc này đã gọi cho Hàn Thương Ngôn.
" Hàn Thương Ngôn à, cậu mau lôi con bé về đi. Nó cứ ở ñ ở ngoài. Tôi không cách nào đuổi nó đi cả."
Hàn Thương Ngôn anh nghe xong thì liền cúp máy, đi tới đó. Mà Giai Ý cô lúc này chưa hề bỏ cuộc, cô gọi tên nhấn chuông cửa liên hồi. Mà hành động này đã làm ảnh hưởng đến gia đình bên cạnh. Một giọng nói gắt gỏng vang lên: "Làm gì mà ồn ào vậy?"
Giai Ý cô quay sang nhìn thì nhận ra đó là Thẩm Dịch Bạch. Hắn ta cũng rất bất ngờ. Cô nghĩ ngờ hỏi: "Anh... sao anh lại ở đây?"
Thẩm Dịch Bạch đáp lại: "Là cô sao? Đây là nhà của tôi tôi không ở đây thì ở đâu."
Cô vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi vì đã làm phiền anh nhé. Tôi sẽ nhỏ giọng lại."
" ปท..."
Bống lúc này trong phòng có tiếng vỡ đồ
" Choảng"
Giai Y cô hốt hoảng chạy lẹ rồi liên tục phá cửa. Cô sợ hãi gọi chị
" Chị ơi... chị làm sao vậy mở cửa cho em đi... chị ơi..."
Cô hoảng sợ đến khóc luôn. Thẩm Dịch Bạch thấy vậy thì vô cùng hoang mang, anh liền đi tới hỏi cô: "Có chuyện gì vậy?"
Cô nhìn anh đôi mắt tỏ ra sự cầu cứu, vừa khóc cô vừa nói: " Cứu... cứu chị tôi..."
Thầm Dịch Bạch lúc này không quan tâm chuyện thù hằn nữa mà phải cứu người. Anh vội chạy đi tìm người quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591176/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.