Sau một ngày làm việc mệt mỏi, Hàn Thương Ngôn anh đã trở về nhà của mình. Mấy anh vệ sĩ ở đó thấy anh thì liền kính nề mà cúi chào. Hàn Thương Ngôn lấy xe vào trong sân. Anh xách cặp vào nhà rồi mệt mỏi mà ngồi bịch xuống ghế sofa. Quản gia Trình từ trong bếp chạy ra.
" Cậu chủ, cậu mới về. Cậu ăn gì chưa? Để tôi nấu cho cậu ăn?"
Hàn Thương Ngôn vừa nói vừa lấy hai ngón tay xoa hai bên thái dương, trông anh rất mệt mỏi.
" Không cần đâu. Dù sao cũng muộn rồi. Dì ngủ trước đi."
Quản gia Trình không yên tâm liền hỏi thăm sức khỏe của anh: " Tôi thấy cậu có vẻ mệt mỏi quá. Dạo gần đây công việc nhiều lắm đúng không? Hay để tôi pha nước chanh cho cậu?"
Anh đột nhiên trở nên cáu gắt.
" Tôi đã bảo là không cần mà."
Thấy anh đột nhiên giận dữ, bà cũng hơi hoảng sợ.
"Vâng ạh"
Nói rồi bà lủi thủi đi vào trong bếp. Hàn Thương Ngôn anh mệt mỏi bước vào trong thang máy rồi đi lên phòng.
Anh thay bộ đồ gò bó trên người mình ra rồi xả mình trước vòi hoa sen. Anh tắm rửa sạch sẽ rồi thay bộ đồ khác.
Ra khỏi phòng tắm, anh mệt mỏi nằm lên chiếc giường của mình. Chiếc giường vô cùng lạnh lẽo. Hàn Thương Ngôn, đột nhiên cảm thấy rất nhớ cô. Anh đứng dậy đi sang phòng cô. Dù đã là người yêu nhưng anh vẫn giữ phép lịch sự. Anh gõ cửa 3 cái nhưng không thấy có động tĩnh gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591172/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.