Tối hôm đó, Hàn Thương Ngôn đi tới sòng bạc thì lại gặp được ân nhân đã cứu mạng cô nhưng hắn lại là kẻ thù của anh. Thẩm Dịch Bạch đã ngồi trong phòng VIP đợi. Anh và hắn nhìn nhau với ánh mắt không mấy vui vẻ. Hàn Thương Ngôn liền hỏi: "Không biết ngọn gió độc nào lại đưa Thẩm thiếu gia đây tới sòng bạc của tôi để quậy phá?"
Thầm Dịch Bạch nhếch mép nhẹ rồi đáp: "Lâu không gặp, có cần phải nói đều nhau như vậy không?"
Hàn Thương Ngôn anh không muốn dài dòng nữa liền vào thẳng vấn đề: " Rốt cuộc hôm nay, mày tới đây có chuyện gì nói mau đi!"
Thẩm Dịch Bạch đặt tay lên vai anh vỗ vỗ mấy cái: "Từ từ, cái gì mà vội vàng vậy anh bạn?"
Hàn Thương Ngôn kiên quyết muốn đuổi vị khách không mời mà đến này về.
" Nói đi, đừng làm mất thời gian của cả hai."
" Lâu rồi, chúng ta chưa chơi với nhau một ván bài nhỉ?"
"..."
" Hay là chơi với nhau một ván bài đi. Tôi có chuyện muốn thương lượng với cậu."
Hàn Thương Ngôn dùng tay ra lệnh cho đám đàn em ra ngoài. Chỉ có một hai tên ở lại phụ trách việc xếp bài, phát bài và xem xem đối phương có gian lận không. Hai người ngồi vào bàn. Bắt đầu vào cuộc chơi.
Ván đầu tiên...
Hai bên cược sương sương 100 nghìn tệ. Họ chơi 3 cây. Một tên chia bài cho hai bên, mỗi người 3 lá. Hàn Thương Ngôn và Thẩm Dịch Bạch không hề căng thẳng mà nhìn nhau rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591165/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.