Hàn Thương Ngôn anh nhìn người con gái dịu dàng hiểu chuyện trước mắt mà rất đau lòng ôm chặt cô. Trao cho cô một nụ hôn ấm áp lên trán.
"Em nghỉ ngơi nha, anh phải đi có việc rồi."
Giai Y hiểu chuyện buông tay cô ra rồi mỉm cười: "Vâng."
Anh nghe vậy thì liền quay về phòng mình.
Cơ thể mệt mỏi cởi từng chiếc cúc áo ra. Anh bước vào trong phòng tắm rồi xả nước.
"Ket"
Tiếng mở cửa khe khẽ, Huỳnh Cao Mẫn biến thái lẻn vào phòng anh, nhìn chiếc áo sơ mi trên giường, ả không nhịn được mà ngửi lấy mùi hương nam tính này. Trong lòng liền ấp ủ âm mưu thâu tóm trái tim anh. Cô ta khóa trái cửa phòng ngủ. Rồi ngồi trên giường đợi anh tắm xong. Hàn Thương Ngôn không biết gì, chỉ quấn khăn tắm quanh hông. Anh mở cửa bước ra ngoài thì nhìn thấy Huỳnh Cao Mẫn đang nhìn chăm chăm mình. Anh cau mày tức giận đuổi cô ta ra ngoài: "Cô... sao lại trong phòng của tôi? Mau đi ra ngoài."
À ta nhìn anh từ trên xuống dưới rồi đứng dậy, từng bước tiến lại gần, ả ta đặt ngón trỏ lên ngực anh rồi vuốt ve, quyến rũ nói: "Anh không khóa cửa, không thể trách em được. Nếu anh muốn mọi người nhìn thấy chúng ta trong tình cảnh này thì anh cứ việc nói lớn lên."
Cô ta nhìn anh rồi thách thức. Hàn Thương Ngôn tức giận liền lôi cô ta, mở cửa ném ra ngoài. Từng động tác không hề có sự nhượng bộ.
Ả ta bị anh ném ra ngoài, trong lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591155/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.