Người đàn ông đó đứng trước cửa phòng của cô mà lấp ló nhìn vào trong. Hàn Thương Ngôn từ phía sau lưng vỗ vào vai hắn. Khiến hắn giật mình mà quay đầu lại. Anh khong nói gì liền giật khẩu trang của hắn. Một gương mặt vô cùng đẹp trai. Anh ngạc nhiên rồi cau mày nói: "Mày... sao mày lại ở đây ?"
Hắn ta mỉm cười ác độc rồi nói: "Lâu không gặp, người anh em tốt."
Hàn Thương Ngôn nhìn ân nhân cứu mạng cô một cách vô cùng chết chóc. Ân nhân của cô từ từ đi tới vỗ vai anh rồi nói: "Nói cho mày biết, giữ người của mày cho cẩn thận vào. Đừng để tao phải ra tay."
Hàn Thương Ngôn cười khẩy rồi túm cổ áo hắn. Cảnh cáo:
"Tốt nhất mày không nên có ý đồ gì với cô ấy. Nếu không tao sẽ thiêu mày thành tro bụi!"
" Làm gì mà căng thẳng vậy? Bình tĩnh đi anh bạn ạ. Chuyện chưa kết thúc dễ dàng vậy đâu."
Nói rồi anh ta nở nụ cười kỳ dị, khó hiểu. Hàn Thương Ngôn nhăn mày lại, gương mặt tỏ ra vô cùng nghiêm trọng nhìn bóng lưng người đàn ông đó đang rời đi. Trong lòng anh lúc này vô cùng phức tạp mà nhìn vào phòng bệnh của cô. Quản lý lúc này cũng đã biết lỗi liền từ trong phòng cô đi ra.
Cô ấy liền quỳ xuống trước mặt anh. Rồi dập đầu 2 cái.
"Xin lỗi, thật lòng xin lỗi..."
" Chị làm cái gì vậy?"
Hàn Thương Ngôn vội vàng đỡ cô dậy. Quản lý cảm thấy vo cùng có lỗi. Cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591150/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.