Giai Ý giận dỗi chuyện anh không kể cô nghe mình bị vậy nên nhịn ăn nhịn uống cả một ngày chỉ nằm im trong phòng. Bà Hàn đang xem tivi nhận được điện thoại khẩn, bệnh tình của ông Hàn đang chuyển biến xấu. Bà ấy lập tức cùng với tài xế riêng bay về Mỹ. Trước khi đi bà dặn con trai phải đối xử tốt với cô. Giai Ý và bà ôm nhau không muốn rời. Bà ấy mỉm cười với cô rồi lên xe rời đi. Bà Hàn tuy là người xa lạ nhưng đem lại cho cô biết bao nhiêu tiếng cười, và sự ấm áp của một người mẹ. Hàn Thương Ngôn an ủi cô: "Em yên tâm đi, bà ấy về Mỹ rồi sẽ quay lại thôi."
Cô không nói gì liền bỏ lên lầu. Hàn Thương Ngôn thở dài rồi nghĩ bụng: "Có nên nói cho cô ấy biêtd không nhỉ. Trêu cô ấy như vậy cũng vui nhưng ngày nào mặt cô ấy cũng xị ra."
Anh vào trong bếp pha cho cô một ly trà hoa cúc rồi mang lên phòng cho cô.
Giai Ý đang ngồi ở ban công hóng gió. Hàn Thương Ngôn bất ngờ mở cửa vào khiến cô giật mình. Cô nhìn anh rồi quay lưng đi. Hàn Thương Ngôn thở dài rồi đặt cốc trà lên bàn cô.
Anh tới chỗ cô và hỏi: "Vẫn còn giận tôi à?"
Cô bĩu môi quay ra chỗ khác: "Tui đâu có dám giận anh. Nhỡ như anh đuổi tui đi thì sao..."
Anh lấy trong túi tờ giấy chuẩn đoán bệnh của cô ra (thật)
" Bất Ngờ Chưa?"
*Bất nhờ chưa bà dà*
Giai Ý ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591137/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.